tản mạn đôi câu
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Vấp câu thơ ngã sóng soài. Cho dòng nước mắt chảy dài thâu đêm. Cuối đời trải nắng phơi nghiêng. Nghe như vô vọng triền miên nỗi sầu. Chữ trăm năm lắm bể dâu. Thở dài chỉ thấy cơ cầu thế gian. Đứng lên níu sợi nắng...
|
tàn phai
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Người gieo chi khúc lụy sầu. Để hồn thơ nhuộm tím màu tương tư. . Dệt làm chi áng phù hư. Cuối ngày thu chết tạ từ trăm năm. . Đêm đông nén tiếng khóc thầm. Hong khô giọt lệ ướt đầm đìa rơi. . Nhớ về rộn rã một thời. Hồn...
|
tháng chạp rồi cũng bỏ ra đi
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Tháng chạp rồi cũng bỏ ra đi. Như một lần ta hớt hơ trốn chạy. Bỏ phố thị bỏ nỗi sầu tê tái. Tìm về nơi phố núi lắm hoang sơ. . Chẳng hành trang và hết sức tình cờ. Ta ra đi với con tim uất nghẹn. Lời của gió một ngày thu...
|
tản mạn sáng nay
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Kéo ngăn ký ức ra xem. Buồn vui một thuở êm đềm đã qua. . Sợi thương sợi nhớ thiết tha. Bóng hình lẩn khuất nhạt nhòa khói sương. . Vần thơ khép lại chán chường. Để cho câu chữ đêm trường thở than. . Rối bời tơ nhện giăng...
|
thà như áng mây
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Không khóc. Chẳng cười. Suốt ngày ruổi rong qua trùng khơi. Hay núi thẳm. . Mây đâu chỉ mắt nhìn đăm đắm. Một bóng người lẩn khuất nẻo thiên thu. Dù đêm đông giăng mắc sương mù. Dù ngày hạ mưa rơi tầm tã. Hay mùa xuân hoa...
|
tản mạn cuối thu
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Hình như bấc gọi sang mùa. Thoảng trong hơi gió cũng vừa buốt vai. Trời Âu rong ruổi dặm dài. Mịt mờ thành quách đền đài dấu yêu. Ngẩn ngơ nắng sớm mưa chiều. Dáng thu héo rũ tiêu điều cỏ hoa. Rụng rơi lá úa phai nhòa. Vô...
|
tản mạn ngày đông
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Em thấy gì ngoài khung cửa sáng nay. Trời mù sương ngập tràn hơi bấc? Chiếc lá vàng oằn mình bật khóc. Nỗi nghẹn ngào phải xa cội lìa cây. Đám cỏ úa ven đường ngầy ngật ngủ say. Nào có biết có hay. Cô công nhân vệ sinh...
|
thả vần lục bát sẻ chia
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Seoul ngồi đợi chuyến bay. Bồi hồi nghe được đắng cay thơ người. Sao mà mắt lại kém tươi? Sao mà môi héo nụ cười buồn tênh? Hồn như chao sóng dập dềnh. Một mình lẻ bước lạc miền phù hoa. Ngậm ngùi nhớ chốn quê nhà. Giờ...
|
tàn phai!
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Trở về chốn cũ. Sao ủ rũ sầu? Dáng hình một thuở nay đâu. Chỉ còn quạnh vắng một màu tàn phai. Tháng ngày vời vợi. Chờ đợi mỏi mòn. Chiều nghiêng nhạt nắng hoàng hôn. Gió mây trốn biệt để buồn rớt rơi. Bồi hồi trong...
|
tản mạn ngày đông!
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đâu có gì phải mặc cả tính toan. Điều mơ ước giản đơn như hoa cỏ. Một chút hương thơm góc trời lộng gió. Để nụ cười vương vấn mãi trên môi. Đâu có gì phải tìm kiếm xa xôi. Bước chân thảnh thơi giữa chiều thu muộn. Bắt gặp...
|