chỉ mình ta đi đón bưổi thu về !
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Với tay níu sợi thời gian. Nhẩm tính xem đã bao ngày xa cách. Vỗ về ta đừng bao giờ hờn trách. Đừng lệ buồn đọng lại ở khóe mi. Thật nghẹn ngào khi nói tiếng chia ly. Người có biết nỗi lòng ta lịm chết ? Vẫn là ta vô tư...
|
chải tóc chờ thu
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Một chút mưa thơm ghé cạnh thềm. Ngỡ ngàng chiếc lá nhẹ ru êm. Mơn man suối tóc mây lười chải. Hờn dỗi long lanh giọt lệ viền. Hình như chơm chớm thu qua ngõ. Ngọn gió heo may lững thững về. Áo lụa còn nguyên mùi vải...
|
chỉ vì cái giận
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Thấy người từ ở đằng xa. Giả vờ không biết ngang qua chẳng nhìn. Cúi đầu chân vội bước nhanh. Tội cho cái giận để mình cách xa. Lẻ loi áo tím hoa cà. Lẻ loi tóc cột đuôi gà làm duyên. Lẻ loi má lúm đồng tiền. Để cho...
|
chẳng thể nào ngăn cách
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Lâu rồi tôi chẳng làm thơ. Cơn bão nổi để tâm hồn xơ cứng. Nghiên mực buồn ngoảnh mặt nhìn hờ hững. Con chữ sầu thổn thức tiếng than van. Chiều chủ nhật lang thang. Sợi nắng úa ghé hôn lên tóc rối. Không còn ai để nói câu...
|
chỉ một mình ta
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Đường thơ. Trải rộng ta đi. Xòe tay. Tay trắng. Còn gì nữa đâu ? Thả trôi. Vương vấn sắc màu. Thả trôi. Bao nỗi u sầu đã qua. Một mình. Chỉ một mình ta. Sớm chiều. Vui với lá hoa. Bạn cùng. Tháng ngày. Nhẹ...
|
chẳng lẽ nào cứ mãi nợ nần nhau?
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Chẳng lẽ nào cứ mãi nợ nần nhau? Đã bao phen ta âm thầm trốn chạy. Nỗi trở trăn cho đêm về tê tái. Câu ngẩn ngơ… cứ vấp mãi tháng ngày. Nhủ lòng quên sao tim cứ quắt quay? Bao kỷ niệm chất đầy ngăn ký ức. Chia tay rồi để...
|
chỉ là cơn mưa tháng năm
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Chỉ là cơn mưa tháng năm. Sao để lòng thổn thức? Những sợi tơ giăng ghé qua miền ký ức. Cho nước mắt nhạt nhòa nhớ lắm thuở hồng hoang. Tay trong tay vượt núi thẳm non ngàn. Có người… có ta… và ca dao ấm áp. Người là bờ...
|
chỉ là mộng ảo
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Chẳng lẽ là anh…hả Gió? Đêm qua mơ thấy anh về. Anh đứng bên ngoài cửa sổ. Nhìn em chìm đắm cơn mê. Chẳng lẽ là anh…hả Gió? Đã lâu biền biệt góc trời. Anh thường gọi em là Nhỏ. Để lòng Nhỏ thấy chơi vơi. Chẳng lẽ là...
|
chạm tay làm rách càn khôn
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Chạm tay. Làm rách càn khôn. Giận mình. Vấp phải nỗi buồn xa xăm. Mang mang thiên địa thăng trầm. Bốn mùa. Chỉ thấy lặng câm bóng hình. Rọi đèn. Thắp sáng vô minh. Đưa kim lên vá. Mảnh tình đa đoan. Nguyện cầu. Hai chữ...
|
chào ngày nắng hạ
Tác giả:
Đỗ Mỹ Loan
Chào ngày nắng hạ. Rộn rã niềm vui. Bỏ quên hai tiếng ngậm ngùi. Nỗi sầu dai dẳng khôn nguôi tủi hờn. Gió vờn nhánh lá. Nhẹ toả thơm hương. Ngỡ rằng lạc mất yêu thương. Dè đâu tìm được thiên đường dấu yêu. Câu kiều thả...
|