Bóng hình trong trẻo vậy thôi, Chiều tắt nắng tối mù khơi chẳng còn. Viết con chữ đá cũng mòn, Dặm không, dặm có thiền còn chữ Không!
Xa xa Dáng Hạc thong dong, đầy sân bóng đổ trong ngần ánh Trăng. Trong ta bóng tối đang nằm, Bỗng vần thơ cũ trổ mầm đi ra... ...Ma ha Tát đát đa Bát lát ra!