đưng..
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
ĐỪNG... Đừng! Đừng nhìn thế nhé. Em! Để tê đầu lưỡi. Để hoen môi mềm. Để như ...đã! Để như...quên! Để cho ai cứ phát phiền... Khổ trông. Nhìn gần. Vấp trận cuồng dông. Nhìn xa. Sa đắm. Sông băng chết chìm. Mai...
|
duyên nợ tháng ba
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
DUYÊN NỢ THÁNG BA. . Thế là lại đến tháng ba. Thẫn thờ khóa cửa gửi nhà về quê. .. Xe lao bộn rộn khắp bề. Ngày đi nắng trải buổi về mưa chan. Dọc tìm bao những cơ man. Cái còn cái vắng xen đan nỗi lòng. . Này đây nắng...
|
em chẳng thích thơ
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
EM CHẲNG THÍCH THƠ. . Dẫn nhau đi suốt chặng đường dài. Chuyện thoả thích chỉ một điều không thích. Khi đọc thơ em cứ cười rúc rích. Rằng thôi anh em chẳng thích thơ đâu. Em chẳng thích thơ đâu nghĩa là sao. Bước...
|
đừng lo
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
ĐỪNG LO. Thuyến anh vẫn lướt nhẹ trên sông. Đâu đã lạc trôi để động lòng. Chân khoẻ vững đường bao kẻ ngóng. Tay mềm chắc lái bấy người trông. Chỉ lo sóng lớn dâng tràn lối. Nào quản gío to chắn xiết dòng? Cứ xuống đò vui...
|
duyên thơ
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
DUYÊN THƠ. Dù cho mỗi lúc mắt thêm mờ. Đã hẹn nhau rồi chẳng bỏ thơ. Xát muối lòng đau tìm ý nổi. Chà chanh dạ xót bỏ câu vờ. Thêu hoa vẽ cảnh khơi bờ mộng. Dọi nguyệt xây nền dựng bến mơ. Sớm tối bồi vun niềm khát...
|
em ơi
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
EM ƠI. Ngày thơ rồi đó em ơi. Có nghe chăng giữa đất trời mênh mang. Ta về khoảnh khắc xuân sang. Bên nhau đón ánh nắng vàng tựa vai. Người về rợp ánh trang đài. Cờ hoa sắc thắm nét cài đơm bông. Một mùa biết mấy lần...
|
duyên hẩm
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
DUYÊN HẨM. Từ nhà ra ngõ không xa. Mấy lần bước vội chân sa cửa thiền. Tìm về nơi phật cầu duyên. Châm nhang nhang tắt, khơi đền đèn lay. Sợi tình tầm với gang tay. Mà cơn gió chướng thổi bay giữa dòng. Giận hờn cái chốn...
|
giá như
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
HỎI EM. *. Hỏi em. "Chuyện ấy". - ra sao? Bao lần em vẫn... thôi nào. Giá như! *. Giá như, rồi lại giá như, anh ôm dấu "chấm". Mỏi nhừ cánh tay. *. Chấm lặng (.). Còn có cơ may, chứ đây khổ nỗi, dòng đầy chấm...
|
đường ơi
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
ĐƯỜNG ƠI. (Họa bài ĐƯỜNG HẾT CÂY RỒI . Thơ Đỗ Minh Tâm). ( Thuận nghịch độc ). . Bày kế dụng mưu chặt phá đường. Đốn bừa thân gỗ ngắm sầu thương. Xây lầu dựng trại coi xem sướng. Hủy bóng phơi cây nghĩ ngẫm thường. Mây...
|
đường đời trong những tiếng rao
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
ĐƯỜNG ĐỜI TRONG NHỮNG TIẾNG RAO. . Sáng chiều dọc ngõ ồn ào. Vọng vang đủ sắc tiếng rao nhọc nhằn. Cà tàng xe đạp cuồng chân. Đi qua đi lại bao lần âm dư. . Loa thùng ông đập mệt lừ. Loa khàn chị hốt cứ như làng nghề. Nào...
|