dạ lữ
Mây trắng lững lờ trải lối qua
Chiều buông gió thoảng nhớ quê nhà
Bến xưa sóng vỗ đời phiêu bạc
Trăng cũ sương giăng mắt lệ nhòa
Lữ khách dừng chân lòng buốt lạnh
Thi nhân gác bút dạ hoài xa
Kiếp người khắc khoải màu ly biệt
Năm tháng tình ai vẫn đậm đà