giận anh nhưng vẫn nhớ
Chiều thu nắng nhạt mong manh
Em ngồi viết gửi cho anh đôi lời
Gió hanh về buốt chơi vơi
Lòng em trĩu nặng bởi rời vòng tay
Người ơi, anh có hay chăng
Nỗi buồn lặng lẽ giăng ngang tim này?
Còn không lời hứa năm xưa
Ngồi bên nhau nói – chẳng thua trăng ngàn
Yêu trọn kiếp, chẳng phai tàn
Giờ sao bắt đợi lỡ làng tháng năm?
Thu về thơ mộng, dịu nằm
Sao anh hờ hững quên thầm hẹn xưa?
Bài thơ em viết không vừa
Vì vần nghẹn lại trong trưa muộn sầu
Chữ nghiêng lệ nhỏ ngang đầu
Vì ai làm rối tim đau không ngừng?
Giận rồi… em cất thật sâu
Bài thơ tình cũ nơi đầu tim thôi
Nhưng từng chữ ấy em rồi
Vẫn mong anh đọc – để rồi… nhớ em. 💜
(CHN–California)