đứa con buồn.
Đứa con buồn.
Trải qua bao quãng thời gian.
Bao nhiêu vương vấn, bụi tàn đã bay
Bây giờ cho dẫu tỉnh say
Còn sao qúy nấy, miễn tay còn cầm
Gía trị là không lẫn nhầm.
Tỉnh trí nghe rõ lời thầm bên tai
Tuy còn nhận định đúng sai
Tuy vẫn luận lý đúng bài lý tâm.
Nhìn lối sống thấy tình thâm.
Lý thực đảo ngược, trần lầm thường khi!
Đôi khi qúy lại bỏ đi.
Còn cái vỏ láng, ôm ghì bấy lâu.
Vỏ láng chỉ tiếng là giàu.
Cách sống nghèo lắm, kẹo dần thành chai
Con yếu rụt rè chậm dãi
Con đẹp ve vuốt khen hoài gần thân.
Mở miệng vẫn bảo thương cân
Hỏi ai có thấu lỗi ân thường này?
Chỉ con yếu buồn đắng cay
Vật chất hỏi tới thường hay lắc đầu
Buồn rồi chẳng cần nữa đâu
Nhận chi bố thí, những câu tình thừa?
CH2