hoa khôi ngày xưa
HOA KHÔI NGÀY XƯA
Ngày ấy anh trao em vương miện hoa khôi
Đôi mắt long lanh trở mùa biêng biếc
Quàng vào bờ vai nõn nà tha thiết
Cơn sóng ngầm bỗng gợn bóng bâng khuâng
Cánh đồng thơ giàu ý đẹp thanh âm
Hạnh phúc mở ra nở hoa hương sắc
Suối tóc thả trôi khen ai đẹp nhất
Má ửng hồng chiều ấy những mê say
Thương đường cong mềm mại nét thơ ngây
Vừa vặn đôi hài ôm chân ngà ngọc
Nụ cười tươi xinh ngày em đi học
Mười năm sau ta gặp lại bao giờ ?
Cát bụi trần ai vun vén trời mơ
Dòng sông biệt li âm thầm ngăn cách
Cây dỗi hờn ra lá cành oán trách
Hoa khôi lòng anh thăm thẳm xa mờ
Ngày ấy rụt rè rón rén trao thơ
Ai hiểu hết tình yêu ai hiểu hết ?
Ngôn từ bay lên hoàng hôn chênh chếch
Màu thời gian héo hắt điệp khúc buồn
Hoa khôi ngày xưa ngẫm nghĩ mà thương
Xa mái trường ôm đồm bờ kỉ niệm
Tội nghiệp thân anh mò kim đáy biển
Thuyền tình lênh đênh lạnh lẽo phương trời
Ngày 18/9/2025
Thiên Ân ( TP. Hồ Chí Minh )
Bài này đã được xem 0 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|