thơ ăn liền
Trăm dòng thơ được sản xuất mỗi ngày,
Vậy mà em đọc lại khen hay.
Sao kẻ hiền lành mà khéo nịnh,
Ta vui đó mà cũng thẹn thay!
Thơ này đọc lướt thôi em iu,
Đọc tới lần 2 thấy chán thiu.
Bởi ta viết thay dòng nhật ký,
Ngán kể chi li họ chửi nhiều.
Ta gọi thơ ta Thơ Ăn Liền,
Bày ra tô vẽ nỗi muộn phiền.
Người đời mặc nhiên thơ là ảo,
Đắc ý ta cứ nói luyên thuyên.