bí hiểm
Ở một nơi nào đó
Chưa kẻ nào dò ra
Mùi cứt mèo phát khởi
Bốc xiểng niểng căn nhà
Căn nhà là hố đen
Nuốt chửng bao đồ vật
Chỉ trong vài chớp mắt
Vật mất bặt tăm tin
Một sớm tôi ngủ dậy
Nước lênh láng như mơ
Nước từ vô nguồn khởi
Sàn hóa vũng bất ngờ
Như một đêm mưa gió
Hồn sững sờ xuyến xao
Đâu phải tình sét đánh
Thờ ơ hoá dạt dào
Trong giấc mơ rất lạ
Tôi trút hết tâm can
Tỉnh dậy lòng bàng hoàng
Tình tan không lời oán
Tình đi không buồn bã
Tình đã không còn nữa.