Poem logo
Poem logo

cậu ta (my uncle)

Tác giả: Cung Fa
Cậu Ta

Cậu ta xưa cũng giỏi đàn
Cũng đầy mơ ước, ngang tàng lãng du
Bước qua một mối tình thơ
Gót giày chinh chiến với dây tơ trói đời
Thuở nhỏ cũng thấy cậu cười
Ăn chơi giao kết với người tiếng tăm
Nhưng mà sâu thẳm trong lòng
Cậu chừng cô độc chẳng mong ước gì
Đôi lần cậu kể ta nghe
Đã tứ chiếng chẳng thể về đời xưa
Dầu mà vác một cây cưa
Lấy đi chân cẳng cũng chưa hoàn hồn
Cậu từ chối mọi rập khuôn
Cậu tránh phụ nữ chẳng buồn hỏi han
Cậu ghét những kẻ la làng
Phàm phu tục tử oang oang cái mồm
Cậu dặn ta khi lớn hơn
Đừng tiếp cái nghiệp văn chương, ca đàn
Con gái yếu dại vô vàn
Đời bấp bênh lại lỡ làng về sau
Ta nghe thì hiểu cậu đau
Thế nhưng cậu chẳng nói sâu cuộc đời
Sách cậu toàn sách hay thôi
Thỉnh thoảng trang trắng một đôi ba dòng
Là thơ, là nhạc của lòng
Là những đúc kết của vòng suy tư
Cậu tức giận khi ta hư
Và ta căm cậu cũng như căm đời
Từ dạo cậu vắng nụ cười
Ta thời mới lớn mải chơi, ngông cuồng
Ta hầm hè với cậu luôn
Ích kỷ chẳng thấu nỗi buồn sâu xa
Mười lăm năm đã trôi qua
Từ năm cậu mất ta ra trường đời
Những buồn bã đã gợi khơi
Ký ức về cậu lặng ngơi trong lòng
Giờ mới thấu một tâm hồn
Của người xấu số bị dồn đường điên
Đời cậu bão tố triền miên
Cậu chọn độc lập không phiền tới ai
Cậu quân tử chẳng hại ai
Cuối đời lặng lẽ tàn phai cuối đời
Môi cậu thoáng khẽ nụ cười
Chừng vui vĩnh biệt cuộc chơi kinh hoàng
Ta chẳng tin có suối vàng
Cũng mừng cho cậu đường hoàng thoát ly


Ta nghe nghe mãi rụng rời
Bữa kia ngươi hát “Ừ thôi em về!...”
Ngày xưa cậu hát ta nghe
Chỉ dạy ta có ngón nghề guitar
(Mà lòng ta vốn nhạt nhòa
Biếng nhác tìm chuyện bàn ra để chuồn)
Hổm giờ có chút buồn buồn
Nghĩ về số phận – cội nguồn đớn đau
Hi vọng rằng ngươi sanh sau
Thế thời đã đổi, đồng dâu đã thành
Ngươi hãy chộp bắt cho nhanh
Đừng buồn ngơ ngẩn duyên tình đâu đâu
Chớ tự ám thị phận rầu
Mải lao vào nó nhuộm sầu đời tươi
Giận ngươi vẫn gửi đôi lời
Coi như bạn cũ của trời xa xưa.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm