“một chặp rồi sẽ hết!”
(Giọng chậm, lạnh, mỉa)
“Một chặp… rồi sẽ hết…”
Câu chạy gạo — truyền kiếp!
Một chặp… là bao lâu?
Hết — là hết mấy phần?
Hết… là kiểu như nào?
⸻
(Giọng nặng, chậm, rít nhẹ)
Ngâm mình trong acid…
Vẫn còn mùi tanh hôi…
Vẫn còn xương trắng dã,
Vẫn còn vệt… cặn bã…
⸻
(Giọng bật lên, run, cay)
Nghĩ tới — mà ớn lạnh…
Thèm thủ tiêu tôi sao?
Muốn giết lòng tôi sao?
Hay chỉ muốn… chạy gạo?
⸻
(Giọng trầm xuống, tỉnh táo, pha khinh)
Tôi cũng khổ lòng tôi…
Sớm nhận ra — kẻ láo!
Những viện dẫn ba xạo…
Bất giác — cười nhếch môi…
⸻
(Giọng dằn mạnh, nữ quyền, cứng rắn)
Không yêu — là không yêu!
Không yêu, có quyền chặn!
Đừng nói vì tuổi tác…
Làm chị mày mất mặt!
⸻
(Giọng chua, mỉa, có tiết tấu)
Thằng xạo — mà còn ngơ!
Mở miệng ra nói: “Quý!”
Rồi coi tao là chị —
Mà chẳng hỏi thăm chi!
⸻
(Giọng cao, nhanh, khinh bỉ)
Còn nói — “thấy bình thường”
Nếu tao nhắn tin tán!
Ủa, cái kiểu gì kỳ?
Không yêu — xin giải tán!
⸻
(Giọng buông, nửa cười nửa tức)
Yêu trúng — một thằng hãm…
Đúng là — mệt ngất ngây…
Hở cái — nó chối bay…
Khoái lắm — mà chẳng dám!
⸻
(Giọng ngẩng cao, ngạo nghễ)
Xin mời — giang ta ra!
Đi mà tìm của mới!
Ta dù vướng lầy lội —
Còn hơn hẳn chúng ngươi!
⸻
(Giọng hạ dần, dằn từng chữ, kết thúc như dao cứa)
Nhưng thù này — không quên!
Bị thằng ranh xỏ mũi…
Bị ăn lòng giả dối…
Tới chết — cũng không quên!
# GPT soạn giọng ngâm. =]]
Bản thân đọc thấy cũng hấp dẫn :v