Poem logo
Poem logo

bổ khuyết

Tác giả: Cung Fa
1.
Anh chỉ được biết về văn học kinh điển —
Của Anh, Mỹ, Tàu: Henley, Edgar Poe, Lý Bạch,…
Trong ngõ thơ sâu anh chưa từng tường tận
Vị: Thanh Tâm Tuyền, Nguyên Sa, Nguyễn Tất Nhiên,
Nguyễn Đình Toàn, Bàng Dúi, Trầm Tử Thiêng,
Thâm Tâm, Cung Trầm Tưởng, Nguyễn Khoa Điềm,
Quang Vũ, Xuân Diệu, Phan Khôi, Thanh Thảo,
Thứ Lễ, Văn Cao, Quang Dũng, Chế Lan Viên,
Hàn Mặc Tử, Xuân Hương, Ngọc Tường, Bằng Việt,
Phùng Quán, Trọng Lư, Thanh Tùng, Nguyễn Vỹ,…
Hay Gu Cheng, Rimbaud, Lorca, Yesenin,
Và em nữa — một hồn thơ tinh anh bé nhỏ.
2.
Óc anh chỉ nảy nhiều những con số,
Và các cuộc thương lượng, giao tranh;
Phải ngẫm suy để mà không thỏa hiệp,
Bằng chuyện giao tiếp mềm mại, thiện lành.

Để xây cho em một lầu quách yên bình,
Một khu vườn thơm tươi hoa với cỏ,
Hai con mèo thường vờn nhau ở đó
Trong bão mưa, em ấm giữa lầu êm.

Anh phải đảm bảo cho hạnh phúc chúng mình,
Cho đích đến cùng em răng long đầu bạc.
Nên không hiểu những điều em thường nhắc
Về cái chết trẻ, bệnh tinh thần, những tài năng...
3.
Dù anh đã chạm hồn em man dại —
Những gầm gừ như sói trong đêm trăng,
Đôi con ngươi long lên sòng sọc,
Răng đã nhe, và móng đã cào điên.

Dầu hơn thế, anh cũng không sợ, ghét;
Càng dặn lòng mình phải bình tâm.
Vì vườn hồn em là những hạt mầm
Của loài cây quý — bị sâu ăn, yếu ớt.

Anh cầu thiên tai đừng làm mầm em chết,
Để anh được chăm tưới, hôn mỗi ngày.
Để rồi hôm nao đuối thân thức dậy,
Có vườn em làm động lực anh trồng xây.
4.
Em đừng buồn vì anh là trâu nước,
Cũng như em — cô quạ nhỏ đáng yêu.
Trâu không biết những chuyện trời xa lắc,
Vẫn thương mến, nhẫn nhịn quạ rất nhiều.

Em cứ ghi thù, anh không trách chi hết;
Cứ liệng bay, ném sỏi vào bình minh.
Cứ tụ tập, gào kêu như thảm thiết,
Chỉ xin em trở lại vùng đất lành.

Là xin em trở về với đời anh,
Một vùng khô đôi khi trăng không tỏ,
Nhưng mặt trời tim anh thường trực hiện hữu —
Chiếu ấm mầm non, với gió rất thanh.
5.
Anh vẫn cố cày, mở dài thửa đất,
Cho em tung tăng, thỏa chí liệng bay.
Nhiều năm sau, dưới đất trời này,
Em nheo mắt cười thảnh thơi trên lưng ông trâu xám.

311025

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm