yếu liễu, không tơ đào (mất thì giờ)
Chiều ra ngó bâng quơ
Tưởng cây đào trổ quả
Săm soi tìm lông tơ,
Lá chẳng có răng cưa…
(Vỡ tan sự ngờ ngợ
Của một lần “tưởng bở”
Bớt - dại cắn bể răng
Chết giấc không kịp thở…)
Trước hè nghiêng cây liễu
Thân khèo lá úa héo
Nó mong đợi giọt mưa
Từ thiên thần xắt xéo
Gió đánh thân liễu vẹo
Lật phật mớ tóc èo
Trời xám mặt giận dữ
Bởi tiếng hồn mè nheo
Liễu yếu, đào không tơ
Suốt chiều nay tôi mơ
Đời muôn hình vạn trạng
Để chỉ… mất thì giờ.
17.11.25