Poem logo
Poem logo

tài lanh tài lẹt (nghiệp ác của tôi)

Tác giả: Cung Fa
*Người dạy cho tôi chẳng còn biết tin người
Đời dạy cho tôi chẳng còn biết tin Trời

Mở cửa triệu lần lòng trắc ẩn, đa mang
Nhận lại hầu hết: những cú lừa, phản trắc
Lòng tôi từng sáng như ánh trăng vằng vặc
Của đêm thu không một gợn mây che

Chưa biết ngờ lũ dạ thâm sì mực đêm khuya
Mắt Hâu hau háu tung mưu ma chước quỷ
Thoát được sao tôi mảnh lòng non ngọc quý?
Dễ cảm thương, phóng khoáng, thích hi sinh

Họ đã tát tôi, dạy tôi chửi chính mình
“Xui thì chịu!", "Sống đời sao ngốc quá!”
Kẻ dã man hơn buông tiếp lời sỉ vả
“Ai mướn mày lách chách - nghiệp tới nơi!”

Dần dà óc nghi hoặc: Điều chi cần ở đời?
Phải chăng máu người căn bản là ác hiểm, giả dối?
Tôi hướng thành thật - vô hình chung đắc tội:
Phản tiến hóa, phản nhân loại, nghịch cả lẽ Trời?

Đạo đức bọc đường – thứ lừa trẻ nhỏ vui
Để hứng tai ương không kịp lời trăng trối
Hay lê lết như tôi,… suốt đời buồn, hấp hối
Bởi tội thương người - Nghiệp Ác khó thứ bôi.

11.25

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm