mộng đào nguyên
Chiều nghiêng tím giữa lưng đồi
Lá vàng rơi rụng một trời mông lung
Thuyền nằm nghe sóng ngại ngùng
Bỗng nghe tiếng gọi, tiền nhân thuở nào
Mây mờ hoa lá xôn xao
Rong rêu động cũ, lối vào phong vân
Đâu đây tiên giới, phàm trần
Đào nguyên lối cũ bâng khuâng chờ người.
Sương rơi trắng cả đất trời
Lối mòn rêu nhạt non khơi, Tấn, Tần (*)
Tiếng xưa mây nước tần ngần
Nghe như oán trách bao lần biệt ly.
Đào nguyên cạn chén phân kỳ
Đất nghiêng núi lở, suối đi lạc dòng
Nghe hồn nhẹ bước thong dong
Muốn rời thân xác theo dòng hư không
Vũ Lăng mấy thuở ngư ông
Xuôi bờ sông nước, ngược dòng giăng câu
Lỡ say quên cả đêm thâu
Ngẩn ngơ lạc lối vào hầu tiên nương.
Ôi ! hương hoa chốn thiên đường
Theo ta thức dậy bên dòng bến xưa
Thuyền trôi theo giấc mơ vừa
Nghe chừng sắp chạm vào mùa tiên nga…