tình cờ
Tác giả:
Nguyễn Lê Phương
Bình minh. Tỉnh giấc sơn hà, sương rơi giọt mật. Trao hoa tặng đời. Lặng yên. Không tiếng gió trời, tình cờ. Em thấy một nùi dừa xơ. Tổ chim! Rơi tự bao giờ? Bùi ngùi. Em đứng ngẩn ngơ nỗi lòng. Trách trời. Vần vũ...
|
mặc kệ
Tác giả:
Nguyễn Lê Phương
Nghe với không nghe mặc kệ mày, đàn tao tao gãy bởi tao say. Say tình say nghĩa say nhân ái. Say tấm lòng quê say cỏ cây. Đâu chỉ quần là và áo lượt. Lưng trần quần cụt cũng quyền say. Thế gian nào cấm tao dừng...
|
màu hoa tím
Tác giả:
Nguyễn Lê Phương
Mãi mê lướt mạng vô tình. Gặp màu hoa tím nhớ quê mình nôn nao. Nhớ đồi mái thấp mái cao. Đùa vui hò hẹn dạo chơi bên đồi. Có nơi nào như quê tôi. Mưa dầm thâm đất nắng sôi mùa hè. Hoa sim vẫn nở cánh xòe. Vươn lên trên...
|
nặng nhẹ
Tác giả:
Nguyễn Lê Phương
Lá thu rơi khẻ nhẹ nhàng. Thu ơi đừng có vội vàng nhé thu. Đông về trời nặng âm u. Còn đâu vương nhẹ mây thu những chiều. Nhẹ nhàng chiếc bóng liêu xiêu. Pha sương tóc mẹ muối tiêu nhẹ nhàng. Đừng rơi đừng rụng úa...
|
xứ sở mộng mơ
Tác giả:
Nguyễn Lê Phương
Hẹn nhau ở chốn sương mù, đợi nhau Đà Lạt cuối thu sững sờ. Chập chờn như thực như mơ, cúc Quỳ vàng thắm bến bờ yêu thương. Gặp rồi trong dạ vấn vương, màu hoa nắng ấy dễ dường nhạt phai. Tiếng Chuông thương nhớ...
|
vay và trả
Tác giả:
Nguyễn Lê Phương
Vay và trả chuyện đời-quy luật. Để cân bằng vật chất tinh thần. Người ơi đừng có phân vân. Trả-vay, vay-trả rất cần người ơi! Tình yêu đẹp không lời vay-trả. Nợ lương duyên nào phá ...trả-vay. Yêu thương sâu nặng nghĩa...
|
nhắc em
Tác giả:
Nguyễn Lê Phương
Sáng nay sao trời khác? Núi đồi của quê hương. Đồng lúa vàng vấn vương. Sương che mờ xóm nhỏ. Đông đã về rồi đó! Có chút gì lạnh se. Im ngăn ngắt bờ tre. Giật mình anh chột dạ. Mùa đông về buốt giá! Anh nhắc em...
|
toán và thơ
Tác giả:
Nguyễn Lê Phương
TOÁN VÀ THƠ. Ta sinh ra thật tuyệt vời. Toán nuôi phần xác, phần hồn thơ nuôi. Mẹ cho cái lẽ ở đời. Cha sinh dưỡng dục từ hồi bé thơ. Ơn đời...vui đến không ngờ, thầy cô trao tặng những giờ giảng hay. Toán...
|