phố chiều đông
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Phố cũ đã lên đèn. Tìm vầng trăng lung linh phương xa. Bóng ngã bên thềm. Thân lang thang như kẻ không nhà. Phố đêm vắng lần lần. Đi về đâu bộ hành cô đơn ? Đứng lại tần ngần. Gió đông sang áo rách vai sờn. Tuyết sương đã...
|
phép màu
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Phật đã thuyết , truyền kinh để lại. Tham sân si nguồn cội khổ đau. Trong tâm có phép nhiệm màu. Xa lìa vọng tưởng về ngay Niết bàn. Sát đạo dâm vướng vòng phiền não. Trong vô minh nghiệp tạo luân hồi. Sai lầm nhận thức...
|
phân vân
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Đời lạnh lùng sương tuyết nơi nơi. Biết về đâu tìm bóng một người ? Cuộc vui đó như thoáng xa xôi. Nhớ đến ai tâm hồn chơi vơi ! Chuyện đôi mình bão tố phong ba. Có niềm vui kỷ niệm đậm đà. Có vết thương đau đớn hồn...
|
pháo nổ hoa bay
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Yêu ai ao ước mãi còn xuân. Xuân đến rồi đi đã bao lần. Xuân về cây lại cho hoa trái. Tình xuân cỡi ngựa bay lâng lâng. Yêu em anh viết những vần thơ. Xa em trông ngóng nên thẫn thờ. Anh buồn anh giận đời yên lặng. Hình...
|
phiếm luận
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao & CHÍNH TRỊ
Đời vắng lặng thế gian cần tình bạn. Nói vài câu trao đổi những thông tin. Khi tranh cãi những chủ đề giới hạn. Lúc hợp nhau , lúc ý kiến bất đồng. Ta khó thể ở một mình một cõi. Rồi cũng ra giao tiếp với thế nhân. Ai yếu...
|
ông đạo sờ
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Trời đất sinh ra sẵn đạo sờ. Sờ vào ai nấy hết bơ vơ. Mẹ ẵm , chị bồng bèn ngưng khóc. Vợ ôm , chồng ấp khỏi thẫn thờ. Khó chịu , ốm đau , sờ hóa giải. Cạ mình , đấm bóp , giấc mộng mơ. Sờ lâu sung sướng nào thấy mỏi. Bởi...
|
phi đội thần phong
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Mang một tình yêu với bóng đêm. Sao băng rơi rụng rớt ngang thềm. Tiếng sấm vọng về bến dĩ vãng. Rượu này tiễn biệt vui quan san. Non nước đang chờ than khóc chi ? Cho lòng sầu héo lệ ướt mi. Không gian ngóng đợi khơi niềm...
|
ôm mối sầu
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Lòng ta đậm mối sầu. Yêu thương ngày ấy có còn đâu ? Chiều buông cõi nhung nhớ. Sóng vổ bến bờ vọng khổ đau. Chim kêu biền biệt xứ. Mưa rơi nhắc nhở mối duyên đầu. Tha phương nhạc luyến ái. Tơ vương chửa dứt tiếng đàn...
|
phố chiều nhung nhớ
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Chiều buông thành phố lại lên đèn. Lung linh sao sáng rọi màn đen. Trăng treo lơ lửng cành yểu điệu. Gió thổi đong đưa nhánh mỹ miều. Nhớ tới ai kia người ngàn dặm. Hướng về duyên nợ chốn xa xăm. Tin yêu hẹn ước thề chăn...
|
phép cách ly
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Ngày tháng nằm nhà muốn phát điên. Bên trong túi rỗng chẳng có tiền. Nợ nần khó trả xin khất lại. Tình đời dang dở một chữ duyên. Quanh quẩn khác chi phường tù tội ? Bao lần mơ ước sướng như tiên. Bước đi đến cửa rồi trở...
|