một mai xa nhau
Tác giả:
Quốc Hưng Nguyên Cao
Đời sống cho nhau. Có nhiều phút giây êm đềm. Trăng rọi khắp miền. Long lanh sóng nước bình yên. Vòng tay âu yếm. Nụ hôn quên hết ưu phiền. Những lúc đê mê thần tiên. Còn đó chẳng bao giờ quên. Lúc còn bên nhau. Hãy cố cho...
|
một ngày không có nhau
Tác giả:
Quốc Hưng Nguyên Cao
Rồi một ngày không có nhau. Cỏ hoa kia cũng thấy sầu lây. Và trên đời đã mất ai. Nhìn thinh không thương nhớ ngậm ngùi. Năm tháng dài là thoáng qua. Chỉ còn đây trời đất bao la. Người phương nào chẳng có ta ? Mắt mờ sương...
|
một thưở hẹn hò
Tác giả:
Quốc Hưng Nguyên Cao
Hoàng hôn nắng chiếu gió rung hoa. Bóng xoãi dài nghiêng dáng ngọc ngà. Tóc mây lơ lửng bay vờn vẽ. Ong bướm chập chờn đậu xa xa. Mặt nước long lanh hồ sóng sánh. Tầng trời thăm thẳm cõi bao la. Tay nắm bàn tay chân bước...
|
một đêm đông
Tác giả:
Quốc Hưng Nguyên Cao
Đông giá lạnh bình yên trong chăn ấm. Là phút giây hạnh phúc đến cùng ai. Quên vắng lặng điệu buồn lâu càng thấm. Xa quê hương năm tháng kéo chặng dài. Trời tuyết đổ gió mưa không còn nắng. Chiều tàn dần đêm đến phủ màn...
|
một buổi tối mùa đông
Tác giả:
Quốc Hưng Nguyên Cao
Buồn một buổi tối rong chơi. Tình nhớ về dĩ vãng xa vời. Chỉ còn mình ta hình với bóng. Đón mùa đông về trong đơn côi. Lòng vẫn nhớ thương nhiều. Dù người chẳng cho được bao nhiêu. Tâm này nay còn hoài vương vấn. Nhịp đều...
|
một buổi trưa hè
Tác giả:
Quốc Hưng Nguyên Cao
Trưa đến hạ buông niềm oi ả. Nắng un hơi nóng đốt thịt da. Mồ hôi ran rỉ rồi nhễ nhãi. Chẳng muốn đi đâu chỉ nằm nhà. Mắt nhắm lim dim chìm cơn ngủ. Gật gù lư lắc cố thoát ra. Miệng khát môi khô thèm chanh đá. Uống vào tỉnh...
|
một cảnh đồng quê
Tác giả:
Quốc Hưng Nguyên Cao
Lá xanh mởn hoa cười hóa trái. Đỏ tím vàng... tay hái nổi vui. Dẫu cho gian khó một đời. Hương quê đằm thắm tình người chứa chan. Mặt trời mọc tràn lan tia sáng. Toả lung linh rải ánh ngàn phương. Xa xa mấy dải lơn...
|
một chiều đông
Tác giả:
Quốc Hưng Nguyên Cao
Có lúc mong manh giấc mơ đời. Bao lần lệ nhỏ ánh trăng rơi. Chiều đông lạnh lẽo mây vương vấn. Một chút lâng lâng ở cõi trời. Tuyết đổ mưa rơi rớt ngập đường. Đèn vàng hiu hắt phố ướt trơn. Lâu nay không gặp tình chẳng...
|
một cõi tu hành
Tác giả:
Quốc Hưng Nguyên Cao
Người chán sống cuộc đời nơi thành thị. Nên tìm nương thực hiện kiếp dân quê. Đồng cỏ xanh , rừng núi , gió đi về. Sông nước chảy , thác reo giòng tinh khiết. Dựng một mái nhà xinh thêm nguồn điện. Tia mặt trời thu nhận tự...
|
một thoáng đam mê
Tác giả:
Quốc Hưng Nguyên Cao
Nhớ người năm cũ. Thương mến vô vàn. Duyên hợp rồi tan. Tìm hoài không thấy. Nhìn áng mây bay. Đôi mắt sầu cay. Ai theo cơn gió. Để lại bơ vơ. Hồn vẫn ngẩn ngơ. Như chim xa mãi. Vùng trời bao la. Trống vắng tim...
|