nhớ bão
Quăng qua cửa sổ
xác những phù du
cánh mỏng bão hoàng hôn
tôi ngồi đống ván nát.
Con dơi đập cánh
không ẩn nấp cùng lũ chuột chù.
Nhớ mùa nào hoa cúc
hộc lên vàng mắt bão
ăn năn thuyền giấy đưa đám
áo quan lót một cỗ lá ướt
vết chuồn chuồn yêu nhau trước cơn mưa
Chiếc cặp tăm gài héo hoàng lan
dưới rãnh
Em bảo: cho tóc thôi đãi gió
Cả đời ươm tìm...
Cơn bão mùa cũ đi không tan
mùi hoàng lan và vết chuồn cắn lá
rãnh nước cạn rúc rích khe cửa
mảnh ván hoèn niêm ướt gỉ đinh.
26.11.98