tiếng chim chiều
Tác giả:
Phạm Ngoc Vĩnh
TIẾNG CHIM CHIỀU. . Cuối chiều nhặt một tiếng chim. Rơi trong vòm lá lặng im sau vườn. Không gian đang giấc ngủ yên. Bỗng choàng thức giấc đắm chìm xuyến xao. Nụ xoan hé mắt lao chao. Sà tay với nhặt cồn cào tiết...
|
phận em
Tác giả:
Phạm Ngoc Vĩnh
PHẬN EM. (Viết tặng một người bạn). Bốn mươi xuân...có đâu già. Nhưng còn chi cái mặn mà chờ trông. Người ta vui vợ vui chồng. Còn em ngồi giũ tóc hong rối là... Cái duyên sẻ bảy chia ba. Cau vàng quá lứa, trầu đà héo...
|
tìm lại vần thơ
Tác giả:
Phạm Ngoc Vĩnh
TÌM LẠI VẦN THƠ. . Nay về tìm lại vần thơ. Cột bên cái gốc...ngày xưa trốn tìm. Bao lần vồ hụt...thót tim. Vỏ nang sần sụi còn in vết nhòa. . Chỗ nào dụi mắt tay xoa. Đuổi nhau trốn đuổi vẫn là...đuổi nhau. Để giờ lần...
|
nồi bỏ bếp
Tác giả:
Phạm Ngoc Vĩnh
NỒI BỎ BẾP. . Từ ngày nồi bỏ bếp đi. Chảo vênh vao chảo xoong lỳ lầm xoong. Tan hoang mái rạ nhện giăng. Tơ hơ đũa mốc bát nằm co ro. . Cái còn chẳng gửi chẳng cho. Ứ dồn tích tụ nằm kho héo mòn. Cái chưa vùng vấy thả...
|
nhớ về xa lắm
Tác giả:
Phạm Ngoc Vĩnh
NHỚ VỀ XA LẮM. Gà đồi, ngồi giữa quán đồi. Nếp xôi bốc khói đứng ngồi...trong sương. Thung Khe mới nửa đoạn đường. Còn chưa chạm món lợn mường đã mê. Hương thơm dậy suốt lối về. Sáng lên chiều xuống câu thề lại...
|
nói với biển
Tác giả:
Phạm Ngoc Vĩnh
NÓI VỚI BIỂN. Nơi tuyến đầu bao giông tố cuồng phong. Lũ giặc vẫn đêm ngày mưu cướp biển. Với thủ đoạn gian tham đòi lấn chiếm. Biển của ta sao phải chịu nhún nhường. Những con tàu vẫn bám biển ngày đêm. Những chiến sĩ...
|
ta lại về
Tác giả:
Phạm Ngoc Vĩnh
TA LẠI VỀ ĐÂY. Sau những ngày đã qua, đã qua. Ta lại về đây với bạn ta. Ghế đá bóng cây trùm mát rượi. Đồng đội người còn người khuất xa. Rừng xưa in bóng chao cánh võng. Ngủ mê trong những loạt bom rơi. Đạn xé thân...
|
tự dưng
Tác giả:
Phạm Ngoc Vĩnh
TỰ DƯNG. *. Tự dưng. Chẳng rõ vì sao. Bỗng nhiên. Nổi cái nao nao. Trong người. . Bồn chồn. Nửa khóc nửa cười. Lạ chưa. Như đứng như ngồi. Lạ chưa! . Khoảng trời. Đâu gió đâu mưa. Ào ào. Rồi lặng. Mây mưa ào...
|
trách biển
Tác giả:
Phạm Ngoc Vĩnh
TRÁCH BIỂN. Trách chi lúc dịu lúc cuồng. Cũng vì tại gió chuyển luồng đổi thay. Đã không cả nổi biển đầy. Còn khơi bến cạn buồn thay là buồn. Có làm hạt cát vô hồn. Mới hay lòng biển dỗi hờn vì đâu. Kìm lòng để sóng...
|