Đời anh lữ khách bốn phương. Thân em gái nhỏ vấn vương tơ lòng. Kiếp người sao mãi long đong. Ông tơ bà Nguyệt chỉ hồng se duyên. Duyên này nào phải là duyên. Tình cờ gặp gỡ như thuyền qua sông. Sông thì lắm...
Tình hờ tình có cũng như không Ta giấu riêng ta một nỗi lòng Thôi nhé ai ơi ta ly biệt Chút tình nho nhỏ trả về không. (Tặng Trần Nam)