bốn mươiư năm Tác giả: Võ Hoàng Nghĩa
BỐN MƯƠI NĂM (1975-2015). Nhắm mắt nghỉ là một giấc mơ. Tháng tư ngày ấy đến bây giờ. Đưa tay vuốt tóc đầu đã bạc. Mặt xếp thời gian chẳng đợi chờ. Bốn mươi năm rồi đã trãi qua. Sướng vui, vất vã nào ai...
|
cô lái đò Tác giả: Võ Hoàng Nghĩa
Hởi cô! Cô gái lái đò. Cho tôi xin được theo đò sang sông. Tôi tìm về chổ nhớ mong... Nhớ ghe miền Bắc, nhớ mong em nhiều... Nhớ em như nước thuỷ triều. Sáng ròng nước xuống, đến chiều lại lên. Ngày rằm nước lớn thuyền...
|
gói cơm mo cau Tác giả: Võ Hoàng Nghĩa
GÓI CƠM MO CAU. Mẹ gói cơm mo cau. Mỗi ngày con đi học. Mẹ gói cả tấm lòng. Nỗi nhọc nhằn cơ cực. Dấu chai sần trên cơm. In bàn tay của Mẹ. Cơm mang màu mây trắng. Màu tóc Mẹ pha sương. Màu mâu tấm mo cau. Cùng màu da của...
|
hoa dã quỳ Tác giả: Võ Hoàng Nghĩa
HOA DÃ QUỲ. Sao vội vàng. Gọi em là hoa dại. Hoa Dã Quỳ. Vẫn khoe sắc như ai! Chỉ có khác. Không tay người chăm bónKhông. Không chưng bày. Nơi phố hội phồn hoa. Xin đừng gọi Dã Quỳ là "hoa dại". Cũng là hoa. Nhưng khác ở...
|
hoàng hôn Tác giả: Võ Hoàng Nghĩa
HOÀNG HÔN. Hoàng hôn xuống ráng hồng sao vội tắt? Để màng đen phủ kín cả không gian. Khói lam chiều lững lờ trên mái lá. Ngày đi qua, đêm xuống thật nhẹ nhàng. Ta nhắm mắt để đêm dài trôi nhẹ. Ngủ thật say để mộng mị...
|
hôm nay Tác giả: Võ Hoàng Nghĩa
HÔM NAY. Sớm nay đón ánh mặt trời. Nắng vàng buông nhẹ, mây trời trong xanh. In hình bóng nước long lanh. Cỏ cây, hoa lá đua tranh khoe màu. Chim kêu, ve gọi đón chào. Bướm-ong tìm mật, ngọt ngào sương mai. Thêm một ngày,...
|
mây nuocứ Tác giả: Võ Hoàng Nghĩa
MÂY-NƯỚC. Nhìn lên trời mây bay theo gió. Nhìn xuống biển nước ngập đại dương. Nắng rọi xuống mênh mong biển nước. Nước bốc hơi bay bổng thành sương. Những hạt sương bay tận trời xanh. Những vầng mây sương gió tạo...
|
mẹ và con Tác giả: Võ Hoàng Nghĩa
MẸ-CON. Có bao giờ con hiểu lòng của mẹ. Thương con nhiều, thương cháu lại nhiều hơn. Chín tháng cưu mang, vạn ngày lo lắng. Bởi vì con! Là con của Mẹ-Ba. Đêm trăng trở canh dài thao thức. Tiếng à ơi! Chẳng dứt tơ...
|
miếng trầu của mẹ Tác giả: Võ Hoàng Nghĩa
Miếng Trầu Của Mẹ. Lá trầu xanh hương nồng, vôi bạc trắng. Chát cau xanh thành hương vị miếng trầu. Quệt đỏ môi, thuốc cay xè đôi mắt. Mùi trầu xưa giờ tìm lại được đâu! Trở về quê, Mẹ tôi còn đâu nữa. Hàng trầu cau...
|
một thời để nhớ Tác giả: Võ Hoàng Nghĩa
Một thời để nhớ. Ngày xưa:. Năm mười sáu tuổi mới biết yêu. Nhờ nét mực xanh với giấy đào. Sáng viết tình thư chiều để lại. Chiều về em đọc trọn chử yêu. Thế rồi :. Biết nói làm sau hết chử yêu. Dù cho lá đổ có muôn...
|