trăng quê
Tác giả:
Ngọc Quang Hà
Một đôi lần lối về đêm hôm tới. Đường quê buồn cây cối nhuốm màu trăng. Bầu trời xanh dịu mát ánh chị Hằng. Đồng bạc trắng mênh mang mùi hoa lạ. Cảnh êm đềm không ồn không hối hả. Dìu ta về bản ngã tưởng rằng...
|
trăng vỡ
Tác giả:
Ngọc Quang Hà
Kết lại vầng trăng đã vỡ tan. Méo mó rung rinh ánh ngập tràn. Vong tình biển nỡ đem trăng xé. Đau lòng trăng nhỏ những miên man. Dung nhan dịu mát bỗng tan hoang. Ngập biển chìm trong ánh trăng tàn. Lung linh ngọn...
|
trăng mười tám
Tác giả:
Ngọc Quang Hà
Trăng mười tám trăng nghiêng vàng bóng ngã. Tiếc vầng trăng sáng tỏa mới hôm nào. Động mặt hồ trăng vỡ nát đầy ao. Tan từng mảnh, đâu nào ai góp nhặt. Trăng mười tám đẹp tròn như con mắt. Ai nỡ lòng đem cắt mảnh rời...
|
trao tình
Tác giả:
Ngọc Quang Hà
Hãy trao nhau tóc nâu màu mắt biếc. Nét thiên thần nuối tiếc một chiều đông. Anh bên kia đợi mãi bước tương phùng. Gió mát lạnh tô hồng thêm đôi má. Hãy trao nhau nồng ấm thuở ngày xa. Cùng chia hai trăng già kia một...
|
trăng vàng nhỏ
Tác giả:
Ngọc Quang Hà
Em là sông trong đêm. Dưới trời đông thổn thức. Con tim nồng rạo rực. Cháy bỏng lúc đông về. Em là thiên thần nhỏ. Cõi mơ hồ xa xăm. Xoá hết những tháng năm. Lòng mãi hoài thương nhớ. Em là thơ trong đời. Là bến...
|
trăng lạnh
Tác giả:
Ngọc Quang Hà
Trăng đông gió lạnh một màn sương. Trắng xuống che buông mọi nẻo đường. Hờ hững sương buồn che khuất lối. Một tối xao lòng vọng bến thương. Trăng buồn xa thẳm lạnh trên cao. Buồn gì sao mãi cạnh bờ ao. Chờ trăng về...
|
tuổi thơ ngây
Tác giả:
Ngọc Quang Hà
Từ dạo người đi đã bấy lâu. Làng thôn thiếu bóng nguyệt bên cầu. Riêng tôi vẫn nhớ mong người ấy. Cùng thuở thiếu thời mê mãi chơi. Em tôi ngày ấy tuổi thơ ngây. Bím thắt vai gầy lọn tóc mây . Lí lắc tươi cười xinh...
|
trăng hạ tuần
Tác giả:
Ngọc Quang Hà
Chuyện tình ngày ấy tuổi thơ ngây. Bên nhau ngồi ngắm ánh trăng gầy. Đan tay thủ thỉ em thầm nói. Đừng để duyên mình quyện gió mây. Một chiều hẹn ước cuối mùa thi. Anh nói rằng yêu sớm muộn gì, đến hẹn tìm nhau xây...
|
trải lòng
Tác giả:
Ngọc Quang Hà
Tôi ví lòng mình như chiếc lá. Đơn sơ mộc mạc chẳng xa hoa. Tình cây gắn kết mùa đơm trái. Thu đến vàng ươm nét mượt mà. Hồn ta từa tựa mùa băng giá. Tâm sự vương sầu khúc tỉ tê. Đứng tựa bên thềm cơn mưa giã. Đêm...
|
trốn chạy
Tác giả:
Ngọc Quang Hà
Có những lúc khoảng lòng trong thinh lặng. Để tâm hồn sâu lắng chẳng hoài nghi. Dòng đời kia còn vướng bận những gì. Quên quên hết nghĩ suy hoài mỏi mệt. Con tim nhỏ, mới hay tình đã chết. Người xa rồi câu kết một lần...
|