khóc
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
Người đã xa rồi... xa thật xa. Bao nhiêu ân ái cũng như là. Chim trời mây gió tan rồi hợp. Để lòng ta ngập nỗi xót xa. Người đã quên lời yêu với ta. Nụ hôn say đắm dưới chiều tà. Bờ vai ngoan nhỏ vòng tay siết. Mặc cả hôn...
|
khát 2
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
Dù gì thì em cũng phận đàn bà. Cũng khao khát được vòng tay che chở. Khi cuộc sống gặp nhiều điều trăn trở. Cũng ước thèm nghe bảo " có anh đây". Những khi trời vần vũ chuyển màu mây. Là buồn lắm, là cô đơn lắm lắm. Dù...
|
kể từ
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
KỂ TỪ... Kể từ đó. Mình không còn nhau nữa. Nhớ rất nhiều nhưng cũng cố lặng thinh. Lối quen xưa giờ thì chỉ một mình. Mưa hay nắng cũng đi - về lẻ bóng. Và sớm tối. Chẳng còn ai trông ngóng. Núi có dời, sông cạn...
|
hai đầu nỗi nhớ
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
HAI ĐẦU NỖI NHỚ. Ta - người xa xôi quá. Khoảng cách mênh mông chiều. Kẻ ở đầu nỗi nhớ. Người cuối nẻo thương yêu. Bên kia đầu nỗi nhớ. Là chiều tím ưu tư. Mưa bay giăng phố nhỏ. Chốn xa xôi mịt mù. Ở đầu này nỗi...
|
khi không
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
Khi không anh đến bên em. Để cho tóc rối con tim dại khờ! Khi không anh tặng vần thơ. Khiến lòng cứ thấy ngẩn ngơ bồn chồn... Khi không anh tặng nụ hôn. Nửa đêm thức giấc nỗi buồn vây quanh! Chọn màu áo cưới thiên...
|
hẹn
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
Lại một mùa noel nữa đã qua. Mà ta vẫn ở hai đầu nỗi nhớ. Tiếng thánh ca buồn như lời nức nở. Chuông lễ chiều vang vọng quá thê lương. Em nơi này đêm ngày lấy sợi thương. Xen sợi nhớ để dệt tình mộng ảo. Dẫu nắng táp mưa...
|
khát 3
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
Dù gì thì em cũng phận đàn bà. Mạnh mẽ mấy cũng có khi yếu đuối. Tuy cười đó, ai biết lòng xác muối. Cũng khát thèm vòng tay ấm chở che. Khi cũng cần được ai đó lắng nghe. Trút cho vơi những nỗi sầu dịu vợi. Và có lúc...
|
kệ em mà
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
KỆ EM MÀ. (họa bài ĐỪNG EM của anh TDC). Kệ em mà hãy cứ mặc kệ em. Nhớ anh bằng con tim khờ ngu ngốc. Dù anh đã từng "một thời ngang dọc"*. Nhưng anh giờ là thế giới của em. Cớ sao mà anh đo đắn chi thêm. Trong tình...
|
không tên 14
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
KHÔNG TÊN 14
Lá vàng rơi rụng đầy sân
Sao trong ta lại bâng khuâng cõi lòng
Đứng ngồi khắc khoải ngóng trông
Thu đâu chưa thấy?... mà Đông lại về?!?...
( HNL)
|
không còn yêu
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
KHÔNG CÒN YÊU. Khi người ta không còn yêu mình nữa. Lời ngọt ngào hóa mặn đắng trên môi. Những hẹn thề đành theo nước cuốn trôi. Chỉ còn lại nỗi sầu vương khóe mắt. Khi người ta không còn yêu mình nữa. Khúc nhạc tình...
|