trót yêu
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
Người ta bảo... Trai xứ biển... thì đa tình lắm lắm. Có thật không anh?... Hay chỉ là... lời dệt gấm thêu hoa? Vì bây giờ... em đã lỡ... Quá thiết tha. Yêu con sóng... Và... Và... chàng trai xứ biển. Người ta...
|
tự tình
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
Anh. Người đàn ông đến với cuộc đời em... Muộn màng... Vội vã... Nhưng yêu thương... đong đầy hơn tất cả. Chiếm ngập hồn làm ngây dại tái tê. Anh. Người đàn ông sống lãng tử, phiêu lưu. Cát bụi trần. Gót giày luôn...
|
trong mùa anh
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
Em chẳng biết. Còn bao nhiêu ngày nữa. Trên cõi trần. Được sống để yêu anh. Dẫu biết tình. Chỉ hư ảo mong manh. Nhưng, vẫn ước thời gian…. Đừng qua vội. Em vẫn biết. Tình chúng mình. Mang tội. Nhưng lỡ rồi! Khi...
|
tự tình...
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
Em vẫn biết tim anh còn đóng cửa. Em chưa vào được góc nhỏ nào đâu. Em cũng biết anh còn rất u sầu. Khi người cũ còn hằn sâu tâm trí. Em cũng biết trong từng dòng suy nghĩ. Em chỉ là một người đóng thế vai. Để anh...
|
tình rơi
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
Thành phố lại mưa. Như ngày đầu mình vừa mới quen nhau. Chiều nép bên hiên. Ta trộm liếc nhìn nhau. Cười bẽn lẽn. Chợ vắng thưa người. Như góp thêm phần nào đồng lõa. Cho gan anh to lỳ. Dám lại gần. Vén tóc xõa vai...
|
tự dưng muốn
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
Tự dưng muốn được tựa vai ai đó. Cùng ngồi nhìn ánh đỏ hoàng hôn rơi. Đi bên nhau dẫu cuối đất cùng trời. Được sẻ chia ủi an trong đêm vắng. Tự dưng muốn bên ai ngồi im lặng. Cùng nhau chờ từng giọt cafe rơi. Nhìn nhau...
|
trăn trối
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
TRĂN TRỐI. Khi tôi chết xin được về bên Chúa. Dưới chân Người mà tạ tội trăm năm. Bao năm ròng mê mải chốn xa xăm. Tâm bối rối nên quên đường lạc lối. Khi tôi chết hãy mang đem hỏa táng. Lửa hồng trần thiêu rụi xác thân...
|
từ bây giờ em tập sống riêng em
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
TỪ BÂY GIỜ TẬP SỐNG RIÊNG EM. Từ bây giờ em tập sống riêng em. Như ngày xưa mình chưa hề quen biết. Em sẽ xem lời ngọt ngào tha thiết. Là ngôn tình trong cổ tích xa xưa. Ngày qua ngày mặc đời có đẩy đưa. Cứ lặng lẽ đi...
|
tự khúc
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
Ta vẫn bên nhau với danh nghĩa vợ chồng. Nhưng có lẽ chỉ là đồng sàn dị mộng. Dẫu cận kề nhau nhưng tâm hồn trống rỗng. Anh thì hững hờ, em mòn mỏi héo hon. Ta đã từng thề câu vàng đá sắc son. Ấy mà đến nay không còn cùng...
|
trở về
Tác giả:
Hương Ngọc Lan
TRỞ VỀ. Em trở về sau những tháng ngày lang thang trốn chạy. Nhà vẫn còn đây nhưng tất cả hoang tàn đổ nát. Cánh cửa lệch xô. Chiếc khóa đã phai mòn hoen ố. Cây ngọc lan sau nhà đang gục đầu héo úa xác xơ. Em trở về...
|