Nguyệt tàn, đông đến, trời se lạnh. Không em bên cạnh, đời quạnh hiu. Yêu em không tiếc, anh trao hết. Con tim anh chết, vết thương đau.
Vứt hết yêu thương, giờ tôi bước. Độc bước mình tôi chốn không người. Gặp người, gượng cười lòng đau nhói. Biết nói gì đây? Tôi với người.