nếu tìm em sẽ nhận ra anh
Tác giả:
Phan Thanh Bình
Có dịp mời em về Phan Thiết. Đứng bóng Cà Ty cuối sông Mường. Tháp Nước bình yên đêm cổ tích. Qua cầu Quan lại nhớ cầu Quan. Đây những con đường không chịu nắng. Nấp dưới mái nhà, dưới bóng cây. Tường cũ chưa...
|
nói với em
Tác giả:
Phan Thanh Bình
Khi người ngồi bên tôi. Xin đừng thành xa lạ. Mắt người long lanh quá. Có phải dành cho tôi? Khi người ngồi bên tôi. Đừng lặng im vô tội. Dù tôi có bực bội. Hãy nói lời yêu tôi. Khi người ngồi bên tôi. Đừng trách tôi...
|
thơ cho em
Tác giả:
Phan Thanh Bình
Bây giờ. Sau tất cả mọi điều. Anh đã không nhận ra em. Được và mất xảy ra trong chớp mắt. Chưa đi qua bão giông mà anh tự ngã. Một mình em về lại cuối con đường. Ngôi nhà đồng quê. Tay trong tay đan thành năm...
|
tín hiệu không lời
Tác giả:
Phan Thanh Bình
Mỗi đầu ngày thức giấc nhớ về em. Nghiêng bên nào cũng thấy mình có lỗi. Tia nắng sớm đến bên anh luôn là tia nắng mới. Như là em, như không phải là em. Những vì sao đêm qua xuyên ngang, xuyên ngang. Đan chéo vào anh...
|
hạt cỏ và tôi
Tác giả:
Phan Thanh Bình
Giấu mình một ngàn năm. Hạt cỏ trở mình, thức giấc. Không gian lặng thinh. Hạt cỏ ngủ thêm một ngàn năm nữa. Tôi hôm nay đi qua vùng cát mặn. Khát nước. Khát gió. Khát môi em. Hạt cỏ bình yên ngủ. Nhưng tôi phải...
|
người đàn bà với giò hoa phong lan
Tác giả:
Phan Thanh Bình
Người đàn bà đã ly hôn. Khao khát tình yêu. Sợ lời có cánh. Chị chăm những giò phong lan mang về. Sau những chuyến đi xa. Những chuyến đi một mình. Kỳ thú trước thiên...
|
hoa hồng của một ngày
Tác giả:
Phan Thanh Bình
Hoa hồng của một ngày. Anh bớt nghèo túng quẫn. Vài hôm em lại đến. Mang dáng chiều chân quê. Phút giây đời tĩnh lặng. Muôn dáng vẻ trăm chim. Em thành nguồn cảm xúc. Cuốn theo dòng thơ anh. Sẽ không là mùa thu. Nếu...
|