Én luyện trời xanh, con đò trắng Thuyền buồn đua khách, vội sang sông Chiều buôn sóng vỗ, đôi bờ lặng Lặng đò lặng sóng, lặng cả tội
Đêm nồng giấc ngủ chưa yên Vì ai tôi nhớ như điên thế này Nhớ ai, ai nhớ mình ai Ngày đêm trông ngóng, chờ ai nhớ mịnh
Đêm xuống mình tôi với tiếng đàn Không người lẽ bóng bước lang thang Rượu tuy đắng nhưng sao vẫn cạn Điếu thuốc cay sao thuốc vẫn tàn