Trăng tôi ngọc nữ chốn xa mờ, gởi gắm vườn thương tại ý thơ. Hình bóng trăng về vơi giấc điệp. Nỗi buồn tan biến khỏi trầm tơ. Trần ai vạn kiếp tầm muôn lối. Viễn nguyệt ngàn thu rạng bến bờ. Ta đến ôm nàng hôn suối...