mưa ...
Tác giả:
Trần Minh Hiền
MƯA ... Mưa tan hoang tâm hồn. Mưa ướt mèm tim nhỏ. Mưa phủ đầy cõi sống. Mưa tơi bời âu lo. Mưa ngập úng câu hò. Mưa lạnh lùng nỗi nhớ. Mưa quắt quay quán trọ. Mưa chập chùng chơ vơ. Mưa hắt hiu hững hờ. Mưa mịt mùng...
|
một tình yêu không bờ bến xa mù
Tác giả:
Trần Minh Hiền
MỘT TÌNH YÊU KHÔNG BỜ BẾN XA MÙ. Có khi nào em nghe tiếng mùa xuân. Ru bãng lãng những chân trời lụ mụ. Mơ một khúc ngại ngùng mâu thuẫn. Một tình yêu không bờ bến xa mù. Có khi nào em nghe tiếng mùa thu. Ru bãng lãng...
|
một đời thi sĩ chẳng mơ gì
Tác giả:
Trần Minh Hiền
MỘT ĐỜI THI SĨ CHẲNG MƠ GÌ. (Tưởng niệm thi sĩ Du Tử Lê). (Cẩn họa bài thơ Tiếc thương Du Tử Lê của thi sĩ Vinh Hồ). Từ giã cõi thơ người vội đi. Một đời thi sĩ chẳng mơ gì. Nhục vinh trời định như cành liễu. Sống chết lẽ...
|
một ngàn năm sau cũng rã rời
Tác giả:
Trần Minh Hiền
MỘT NGÀN NĂM SAU CŨNG RÃ RỜI. Em ngồi vẽ vầng trăng màu cổ tích. Nghe hư vô về ru điệu mơ hồ. Sao thảng thốt gió mưa ngày tịch mịch. Một ngàn năm sau cũng hững hờ. Đêm mầu nhiệm đêm vẽ hồn dang dở. Trong khung tranh của...
|
một trăm năm
Tác giả:
Trần Minh Hiền
MỘT TRĂM NĂM. Đêm cuồn cuộn như là bão lũ. Anh dại khờ như vẫn còn ngu. Sương rơi ướt vầng trăng lụ mụ. Một trăm năm sao ngắn lù khù. Đêm lồng lộng như là xưa cũ. Giấc chiêm bao ác mộng mịt mù. Mây đã khuất lưng trời hội...
|
một triệu năm quay quắt tiếng ve sầu
Tác giả:
Trần Minh Hiền
MỘT TRIỆU NĂM QUAY QUẮT TIẾNG VE SẦU. Dòng sông đêm ai vẽ mà nhiệm mầu. Em có phải vẫn dại khờ hiền hậu. Trắng thương nhớ và hồng từ khuôn mẫu. Lạc lõng vầng trăng thơ thẩn tình đầu. Dòng sông đêm ai viết mà dài lâu. Như...
|
một chút vàng của nắng
Tác giả:
Trần Minh Hiền
MỘT CHÚT VÀNG CỦA NẮNG. Một chút vàng của nắng. Một chút hồng của mây. Một chút hồn của đắng. Một chút buồn của cây. Một chút nồng của giấy. Một chút tình của mơ. Một chút hờn của lẫy. Một chút đời của thơ. Một chút đau...
|
một tình yêu còn sống mãi xuân thì
Tác giả:
Trần Minh Hiền
MỘT TÌNH YÊU CÒN SỐNG MÃI XUÂN THÌ. Có bao giờ em nghe tiếng lặng im. Rơi thổn thức bên hiên đời tơ sợi. Như ngọn nến bên kia tình ngất lịm. Một dòng sông giờ cạn đáy tơi bời. Có bao giờ em nghe sóng trùng khơi. Vỗ lặng lẽ...
|
một vũ trụ thơ
Tác giả:
Trần Minh Hiền
HAI PHÍA CHÂN TRỜI. Hai phía chân trời - hai kẻ nhớ. Chiều ơi em gởi chút mây hồng ! Để thôi hai đứa buồn vô cớ. Tự hỏi bây giờ : nhớ phải không ? Hai phía chân trời - đêm không ngủ. Người kia có thức viết thơ tình...
|
mưa
Tác giả:
Trần Minh Hiền
GIÓ. Gió nhớ gì can qua góc phố. Thì thầm bày tỏ lời yêu thương. Giọt nắng bên thềm vấn vương. Lá hoa vàng võ khói sương phủ mờ. Gió nhớ gì hững hờ bay miết. Áng mây buồn lả lướt êm trôi. Hoàng hôn tím ngắt ven đồi. Mùa...
|