ta vẽ thiên đường quên đúng sai
Tác giả:
Trần Minh Hiền
TA VẼ THIÊN ĐƯỜNG QUÊN ĐÚNG SAI. Đêm huyễn hoặc như là mộng ảo. Ta vớt hồn ta giữa sóng gào. Nghe trong bão tố đời nhiên hạo. Cháy bỏng tơi bời bến trăng sao. Em ạ mùa đông về tơi tả. Rách mướp rã rời cánh thiên nga. Mưa...
|
ta về bến cũ để tìm mơ
Tác giả:
Trần Minh Hiền
TA VỀ BẾN CŨ ĐỂ TÌM MƠ. Ta về bến cũ để tìm mơ. Chẳng thấy em đâu để ngóng chờ. Bão tố tan hoang tình chới với. Mưa dầm rã nát hận chơ vơ. Long lanh lóng lánh nhìn ngơ ngẩn. Xúng xính xôn xao thấy thẫn thờ. Trống vắng chiều...
|
ta về đợi đến đồng xanh 1
Tác giả:
Trần Minh Hiền
TA VỀ ĐỢI ĐẾN ĐỒNG XANH. Mùa đông lạnh lùng trước cửa. Em chờ cho hết thời gian. Gió mây bên đời thắp lửa. Nụ buồn nở kín tâm cang. Tiếng đêm vời vợi bẽ bàng. Ru trăng rã rời giấc ngủ. Em hát ân tình vô hạn. Chờ người vế...
|
ta, người là một chứ không hai
Tác giả:
Trần Minh Hiền
TA, NGƯỜI LÀ MỘT CHỨ KHÔNG HAI. (Cẩn hoạ bài thơ ĐÚNG-SAI của thi sĩ Nhất Hùng). Hôm nay là "đúng", mốt là "sai". Trí huệ ngộ tri chẳng đặt bày. Làm vẫn khó ghê, hơi giống "six". Nói thì dễ lắm, tựa hồ "nine". Từ từ tự...
|
ta vẫn biết
Tác giả:
Trần Minh Hiền
TA VẪN BIẾT. Ta vẫn biết người còn hơn quỷ dữ. Sao còn tin, còn dại, còn khờ. Đêm hiu hắt đêm có còn tâm sự. Buồn mà chi, vui lên với trăng mờ. Ta vẫn biết đời vẫn đầy trắc trở. Người vẫn hại nhau, gian dối, lọc...
|
tấm gương đại hiếu mục kiền liên
Tác giả:
Trần Minh Hiền
TẤM GƯƠNG ĐẠI HIẾU MỤC KIỀN LIÊN. Tấm gương Đại Hiếu Mục Kiền Liên. Cứu Mẹ không màng giữa đảo điên. Một lúc cố công trong địa ngục. Một đời tinh tấn ở thiên nhiên. Tịnh tâm tu tập nơi thay đổi. An định hành thiền cõi biến...
|
ta về bến cũ để tìm mơ 1
Tác giả:
Trần Minh Hiền
TA VỀ BẾN CŨ ĐỂ TÌM MƠ. Ta về bến cũ để tìm mơ. Chẳng thấy em đâu để ngóng chờ. Bão tố tan hoang tình chới với. Mưa dầm rã nát hận chơ vơ. Long lanh lóng lánh nhìn ngơ ngẩn. Xúng xính xôn xao thấy thẫn thờ. Trống vắng chiều...
|
ta về đợi đến đồng xanh
Tác giả:
Trần Minh Hiền
TA VỀ ĐỢI ĐẾN ĐỒNG XANH. Mùa đông lạnh lùng trước cửa. Em chờ cho hết thời gian. Gió mây bên đời thắp lửa. Nụ buồn nở kín tâm cang. Tiếng đêm vời vợi bẽ bàng. Ru trăng rã rời giấc ngủ. Em hát ân tình vô hạn. Chờ người vế...
|
ta và em
Tác giả:
Trần Minh Hiền
Ta như chiếc lá khô. Rơi xuống đời lặng lẽ. Em có là giác ngộ. Ướp hương nồng lắng nghe. Ta như một câu vè. Người đọc rồi quên lãng. Em có là đất mẹ. Ôm cuộc đời thênh thang. Ta như giọt mưa vàng. Tưới những đồng ruộng...
|
ta thắp ngọn đèn sáng nẻo xa
Tác giả:
Trần Minh Hiền
TA THẮP NGỌN ĐÈN SÁNG NẺO XA. Nghe tiếng cuộc đời vọng thiết tha. Mùa xuân thổn thức tận tim ta. Long lanh thân lá xoè muôn nẻo. Lấp lánh hồn hoa nở khắp nhà. Dâng hiến cuộc đời vài bức hoạ. Yêu thương nhân thế những bài...
|