trung thu
Tác giả:
Bùi Thành Công
Cuối cùng cũng tới trung thu.
Thương cho mấy chú thầy tu một mình.
Thương cho mấy chú đa tình.
Gái thì cả đám 1 mình làm sao.
|
trời say!
Tác giả:
Bùi Thành Công
Chỉ tay mà trách ông trời
Mắt ông ở đó hay rời đi đâu
Cuộc đời có lúc nông sâu
Sao đời tôi mãi màu nâu thế này
Chắc là ông đã bị say
Già rồi rượu thế có ngày chết tôi
|
văn cạn ý cụt chẳng ra thơ
Tác giả:
Bùi Thành Công
Gặp người phụ nữ thích làm thơ. Ước gì để được gặp bây giờ. Văn thơ đã thích mời nhau họa. Nhưng mà ý dốt chẳng thành thơ. Song thất lục bát làm cũng khó. Tứ tuyệt chẳng rành biết làm sao. Cô đơn chẳng có ai bên cạnh. Văn...
|
văn tế cha
Tác giả:
Bùi Thành Công
Than ôi! sống chết định rồi. Con người biết sống mấy hồi nhân gian. Cha đi: thương tiếc muôn vàn. Lệ kia rơi mãi chứa chan nỗi buồn. Cha về - về với cội nguồn. Để con ở lại nỗi buồn tiếc thương. Tuổi trẻ vì nước lên...
|
tri kỉ
Tác giả:
Bùi Thành Công
Nỗi buồn ơi nốt lần này thôi nhé. Lần sau đến tớ đập nát cậu ra. Ơ…ơ.. ..kìa .Thôi cậu hãy đi đi. Cớ sao cậu cứ vấn vương như thế. Cái gì cơ ?! Cậu trách tớ sao tệ. Bao nhiêu năm mình quấn quýt bên nhau. Mình chia tay...
|
trung thu mưa
Tác giả:
Bùi Thành Công
Trung thu 2015. Trung thu vẫn như xưa. Nhớ em mấy cho vừa. Bước chân anh lạnh giá. Một mình giữa đêm mưa. Trung thu buồn cô độc quá. Riêng mình anh ở nơi này. Nhớ em nhiều những ngày xưa. Con đường em đi ngập nắng. Có...
|
tuổi còn trẻ - hồn đã già
Tác giả:
Bùi Thành Công
Đường xa. Đường xa. Đường thật xa! Mỗi bước chân đi thêm lạnh giá. Xuân kia chưa hết cây rụng lá. Hạ còn chưa tới tiếc đông qua. Một kiếp cô đơn: chẳng có nhà. Nghĩ đến hạnh phúc bỗng vỡ òa. Cuối phố mưa đêm ôm cô...
|