hương nước mưa
Trời đang đứng bóng trưa gay gắt
Anh ghé nhà em xin nước mưa
Ngỡ lạc Đào Nguyên hay Thượng Uyển
Khi bông sứ nở hội đương mùa
Uống nước trời mưa anh những tưởng
Uống mùi hương tóc gái thơ ngây
Nước trong veo quá, không men rượu
Mới uống lòng đã ngây ngất say
Gió thổi tóc bay hương phảng phất
Giả vờ anh gọi: "Nước mưa thơm"
Hương xông từ tóc lên da thịt
Vì má hồng chưa có dấu hôn
Vuốt tóc liếc nhìn như bẽn lẽn
Môi cười nửa nụ trách người quen
"Cái anh thi sĩ đa tình quá
Uống nước no rồi chọc ghẹo em"
Cổng đã khép rồi bông sứ rụng
Anh lên đường giữa nắng ban trưa
Lòng còn say ngất dư hương cũ
Hương tóc hay là hương nước mưa