tóc mẹ
Tác giả:
Nguyễn Trung Nguyên
Cây xanh nào đã úa sầu,
cớ sao mẹ đã bạc màu tóc mai?
|
số 4
Tác giả:
Nguyễn Trung Nguyên
Dường như khoé mắt lệ dần tuôn
Thiếu một người sao tim dại cuồng .
Phố vắng cơn mưa khi bật khóc,
Đường thưa ánh nắng lúc nao buồn.
|
số 5
Tác giả:
Nguyễn Trung Nguyên
Chiều nao lặng ngắm chút thu vàng
Gửi chút ưu tư, gió kéo sang.
Nắng dịu hằn sâu trên phố vắng
Tà dương khuất bóng, áng mây tàn.
|
số 6
Tác giả:
Nguyễn Trung Nguyên
Lặng lẽ bên hiên lá úa tàn. Hè đành tắt lịm để thu sang, bao nhiêu ký ức chưa phai dấu. Kỷ niệm đau buồn đã biển tan. Đã biết người xưa quên lối cũ. Mà sao vẫn mãi nhớ mênh mang, thu đi để lại bao nhung nhớ. Để lại tình...
|
số 7
Tác giả:
Nguyễn Trung Nguyên
Bao năm xao xao xuyến những ngày thơ
Kỉ niệm bên nhau tựa giấc mơ.
Tình bạn năm xưa xin hãy nhớ,
Từng trang nhật ký trắng như tờ.
|
số 8
Tác giả:
Nguyễn Trung Nguyên
Biết bao yêu dấu ngỡ còn đây,
Nhớ lúc chia tay người có hay?
Kỷ niệm trường xưa đừng quên đấy,
Cớ sao người khóc, khoé mi cay?
|
số 9
Tác giả:
Nguyễn Trung Nguyên
Bến cũ lìa xa chẳng khứ hồi
Tinh cầu bé nhỏ lững lờ trôi,
Còn đâu dĩ vãng, đâu còn nữa!
Đã hết tâm tư, hết thật rồi!
|
tìm đâu?
Tác giả:
Nguyễn Trung Nguyên
Tìm đâu cơn gió khẽ luồn,
Làm tóc em rối,lệ tuôn hoen sầu.
Trời xanh, xanh ngắt một màu,
Tìm đâu, anh biết tìm đâu bây giờ?
|