tận tuyệt
Mưa thán khí trên cánh rừng hối tiếc
Người gặp người như lá mọn cành khô
Cười rất gượng, nói như lời tống biệt
Người còn đây mà cỏ đã xanh mồ
Thu héo hắt vàng phai từng phiến lá
Mùa chia xa rồi lạnh đến chân đời
Người không lẽ cũng lòng cây dạ đá
Khúc tao phùng lạc giọng cố nhân ơi
Giá đừng gặp, đừng quen nhau ngày trước
Ðừng trao nhau từng ngõ ngách chiêm bao
Ðừng thất vọng khi tình hồng trở bước
Người xa người tận tuyệt vẫy tay chào