cầu khỉ
Tác giả:
Trần Quang Phước
Cầu dừa mấy nhịp bắc sông. Đu đưa cầu khỉ, chênh chông tìm về. Ngày đi anh hẹn anh thề. Trở thành ông tú, anh về rước em. Cầu dừa lắt lẻo, chẳng êm. Mỗi khi nhịp bước, anh thêm tay chèo. Tóc cua ba giá anh tèo. Tắm...
|
lưu đày
Tác giả:
Trần Quang Phước
Cầu dừa mấy nhịp bắc qua sông. Tiễn biệt anh đi, chẳng liệu mong. Thắm thoát bao mùa xuân hoa nở. Ngày về quá đợi mỏi mòn trông. Từ đây biệt khúc yêu đương đợi. Xách gói theo chồng, biệt khúc không. Vạn dặm xa đong đầy...
|
hoa dại
Tác giả:
Trần Quang Phước
Em là hoa dại trinh nguyên. Khoe hương tỏa sắc, thuyên uyên mộng cầm. Phù du ong bướm đua rầm. Chen nhau hút nhụy, lại nầm nát tan. Cánh hoa dập dìu, lầm than. Khai hoa nở nhụy, than than tỏ tường. Vạn lần sầu héo mộng...
|
diêu bông
Tác giả:
Trần Quang Phước
Diêu bông chẳng thấy, ở nhân gian. Kiếm mãi chân trời, cũng thấy chăng. Trắc trở trao nhau, tình ngậm đắng. Mùa thu lá rụng, gió xa xăm. Em tin chiếc lá, không còn nữa. Nó biến vô hình, trước thế gian. Cũng bởi lòng...
|
mộng vàng
Tác giả:
Trần Quang Phước
Chiều buồn nhả phím tơ đàn. Thả hồn phiêu lãng, dạo ngàn núi non. Chu du khắp chốn trời non. Du dương thưởng lãm, trăng non trăng già. Đỉnh cao chót vót núi bà. Tay cầm bình rượu, lẩy đàn vang xa. Ngồi trên phiến đá...
|
áo cưới
Tác giả:
Trần Quang Phước
Xuân về sắc thái nở trăm hoa. Thắm đỏ xuân xanh, nhuộm đỏ nhà. Thấp thoáng nhà em, hoa trẩy hội. Đèn lồng kết dính, chuổi vàng xanh. Quên rồi thỏa ước, mùa xuân cưới. Nhẩn cỏ em đeo, chẳng phải vàng. Áo cưới anh dành...
|
duyên định
Tác giả:
Trần Quang Phước
Cái anh ba khía gở gàng. Bò ngang bò dọc, hai hàng tới lui. Loay hoay gốc mắm lui cui. Quờ quạng điệu nghệ, hang chui ra vào. Còn anh cua đực mời chào. Bảnh bao bóng loáng, ôi quào trai tơ. Nhắm nhầm còng chị mộng...
|
chữ yêu
Tác giả:
Trần Quang Phước
Thả chữ yêu em, khắp thế gian. Cho vơi nổi nhớ, tận tim anh. Thân vàng lá ngọc, anh đâu xứng. Đũa bạc mâm vàng, mới xứng em. Chẳng phải môn đăng đâu, mới tiếc. Mà là chẳng muốn khổ đâu em. Em mà khổ thế anh không...
|