mẹ !
Tác giả:
Ngọc Nghĩa
Ba mươi năm lẻ trôi xa! Thưở xưa đợi Mẹ đem quà về cho... Bây giờ mình Mẹ đói no... Một mình nằm đấy co ro đợi chờ! Đợi chờ trong nỗi bơ vơ... Mẹ ơi! Đợi đến bao giờ Mẹ ơi! Hy sinh vất vả một đời. Tiếng gọi của Mẹ...
|
mẹ hiền
Tác giả:
Ngọc Nghĩa
Oằn vai lam lũ một đời!... Mẹ mong con Mẹ nên người Mẹ vui! Công ơn của Mẹ dưỡng nuôi... Làm sao trả hết kiếp người này đây? Áo sờn che tạm vai gầy... Mồ hôi, nước mắt đong đầy tình thương... Trãi qua bao nỗi đoạn...
|
mất mẹ 2
Tác giả:
Ngọc Nghĩa
Nhớ, thương, yêu Mẹ rất nhiều... Bao nhiêu nước mắt, bấy nhiêu giọt tình! Bây giờ Mẹ đã lặng thinh... Bỏ con ở lại chỉ mình con thôi. Từ nay xa Mẹ thật rồi! Từ đây con sống mồ côi nơi này. _______________. Con đứng đó,...
|
lời yêu chưa ngỏ
Tác giả:
Ngọc Nghĩa
Có một người, lặng lẽ bước trong đêm... Khi mọi người vẫn chìm trong giấc ngủ. Khoác trên người chiếc áo sờn đã cũ. Bao năm rồi Mẹ chưa một lần thay. Sáng mờ sương lạnh buốt tấm thân gầy... Gánh trên vai bao đong đầy...
|
lời mẹ dặn con gái trước khi lấy chồng!
Tác giả:
Ngọc Nghĩa
Gái lớn lên...ai cũng phải lấy chồng! Con đừng buồn, khi phải rời xa Mẹ. Một đời người, một lần thôi con nhé! Hạnh phúc khi...lấy được người mình yêu. Đã là dâu thì phải học nhiều điều... Mẹ làm dâu...quá nửa đời Mẹ...
|
mẹ là tất cả mẹ ơi!
Tác giả:
Ngọc Nghĩa
Mẹ là nguồn suối yêu thương... Cho con tất cả thiên đường mộng mơ. Mẹ là khúc hát bài thơ... Ru con vào những giấc mơ nồng nàn. Mẹ là ánh nắng chói chang... Cho con sưởi ấm tháng ngày mùa đông. Mẹ là cả một dòng...
|
lời vợ dặn!
Tác giả:
Ngọc Nghĩa
Chồng ơi! Vợ nói nghe này... Cuối năm ai cũng có ngày tất niên. Bà con, hàng xóm, láng giềng... Lại thêm một đám bạn hiền ở xa. Chồng nhậu đừng có quá đà... Lỡ say gửi lại Honda rồi về! Đừng lái xe lúc tê tê... Phố...
|
mất mẹ
Tác giả:
Ngọc Nghĩa
Con vẫn bước trên dòng đời lặng lẽ... Mẹ xa con đã mười mấy thu rồi! Đông chưa đến sao lòng con thấy lạnh, bởi Mẹ hiền không còn cạnh bên con. ✴❇✴. Biết bao đêm nhớ thương Mẹ mỡi mòn... Chợt nhận ra Mẹ đã rời trần...
|
mất mẹ 3
Tác giả:
Ngọc Nghĩa
Thế là hết, từ nay con mất Mẹ! Trên bước đường lặng lẽ một mình con. Nỗi nhớ kia chắc là sẽ mỏi mòn... Hình bóng Mẹ không thể nào phai nhạt. Con mất Mẹ, cõi lòng con tan nát! Bởi tình Mẹ là bát ngát mênh mông... Biết...
|
mẹ cha
Tác giả:
Ngọc Nghĩa
Có nhiều người, hỏi tôi tại vì sao... Sao lúc nào...cũng viết về Mẹ vậy? Trong khi Cha vẫn hiển hiện thế đấy! Có Mẹ, Cha...ta mới có trên đời. Cũng bởi rằng...trái tim mình người ơi! Mách bảo sao thì mình phải làm...
|