dỗi hờn
Tác giả:
Ông Già Sa Đéc
Trên gương mặt một làn sương mỏng. Vẫn bao trùm lạnh cóng dung nhan. Hờn chi mà suốt canh tàn. Nhếch môi không thấy vô vàn xót thương. Thật không hiểu sao vương phiền muộn. Để tơ sầu cuồn cuộn hiện ra. Làm anh bỏ ánh trăng...
|