hai phương đời héo hắt
Có hai vì sao đêm
Lạc trong lòng mắt em
Có một bà tiên ác
Lỡ thốt ra lời nguyền
Sẽ em là hoa khôi
Sẽ tài năng hơn người
Sẽ cùng đường mạt lộ
Nếu em còn yêu tôi
Sao đêm thêm ngời tỏ
Em bay bổng trên mây
Sau một lần tương ngộ
Với ân tình ngất ngây
Tôi tiếc tuổi xanh qua
Em hận mụ tiên già
Lời nguyền xưa rắn độc
Ðã chập chờn hiện ra
Em dòng sông nước mắt
Tôi thành ngọn hoả sơn
Hai phương đời héo hắt
Chia nhau một khối buồn