nhân tình
Tác giả:
Thìn Lê
Vàng đá nào ai có sắt son? Sông kia chưa cạn, núi chưa mòn. Xuân đi, hạ đến hoa vừa héo. Tháng lại, ngày qua nguyệt chửa tròn. Bể ái bơi hoài còn bập bõm. Non tình leo mãi tới chon von. Đường trần mờ mịt chênh vênh quá. Gửi...
|
làm sao mếu được
Tác giả:
Thìn Lê
Ta biết làm sao mếu được đây. Không thương, chẳng tiếc khéo bầy hầy. Khàn hơi chả lẽ ăn hành sống. Đỏ mắt hay là dụi ớt cay? Vật vã thua xa quân khóc mướn. Gầm gào kém hẳn lũ than vay. Bố quan nào thiếu người thân...
|
miên man
Tác giả:
Thìn Lê
MIÊN MAN. Mê mẩn trông theo một bóng hồng. Mặn mà mộng tưởng chuyện non sông. Mơ màng một giấc tình sâu nặng. Mong mỏi trăm năm nghĩa thắm nồng. Mờ mịt màn sương giăng trước mặt. Mênh mang tiếng sóng dội trong lòng. Miên man...
|
phiêu lãng
Tác giả:
Thìn Lê
Tóc bạc, da khô, tuổi xế chiều. Ngượng ngùng vẫn muốn ngỏ lời yêu. Một dòng tin gửi mang ngàn ý. Đôi cánh thơ đưa nói vạn điều. Mới gặp lần đầu lòng đã nhớ. Vừa quen chốc lát dạ chừng xiêu. Hãy cho bóng nắng chen vào...
|
nỗi niềm
Tác giả:
Thìn Lê
Từng giọt trăng rơi xuống bể sầu. Nỗi niềm tâm sự gửi về đâu? Đường xa bụi nhuốm thâm tròng mắt. Chốn cũ sương sa trắng mái đầu. Lơ lửng đò mây chưa cập bến. Chông chênh bóng nắng đã qua cầu. Nghĩ đời trong đục lòng man...
|