Đêm khuya vắng lặng như tờ. Lá rơi rụng xuống ngỡ là tiếng ai. Tiếng cây như tiếng thời gian. Đi nhanh một bước tương lai vẫn chờ. Ai ơi chớ có hững hờ. Một giây một phút cũng là vàng thanh. Lá kia xuân vẫn còn...
Tôi cõng bạn, bạn mang túi to. Mình đi trộm táo bạn ngồi trên đó. Táo chín táo đỏ vạt áo bạn bỏ. Táo đắng táo non bạn bỏ xuống tôi. Tôi là gốc, bạn là ngọn cao. Chợt cơn gió ào, bạn bỗng đổ nhào.
Ăn trên trễm trệ sướng như tiên. Kẻ dưới chân lấm với kẻ hiền. Lưu manh trộm cắp ngoại kẻ điên. Ai lấy không gọi tiền là tiên.
TRINH NỮ ĐÀ GIANG (NÀNG TRINH). Chuyện rằng thiếu nữ tên Trinh. Sống miền sơn cước tính tình thảo ngoan. Mẹ cha vốn kiếp cơ hàn. Củ khoai củ sắn nhà sàn lớn lên. Dáng da kế tục bề trên. Thân cao mét...