níu em tình vẫn sơn khê
Níu mây hỏi gió vô thường
Cách chi giữ được người thương đây trời
Yêu em, yêu đã lâu rồi
Vẫn tôi đơn lẻ giữa đời bơ vơ
Hỏi em, hỏi mấy cũng thừa
Hỏi cơn mưa tuyết lưng mùa thánh ca
Trắng lòng, trắng phố, trắng nhà
Bao lâu vui tới, bao xa buồn về
Níu em tình vẫn sơn khê
Dường như mình nói, mình nghe một mình