lạnh ngắt cung hàn
Lá như bướm bay âm thầm vĩnh quyết
Sương đưa tiễn ngày thanh thản từ ly
Sao ta chia tay buồn hơn nỗi chết
Sao ta nát lòng chẳng thể quay đi
Ðời đẹp vô cùng tình như hoa nở
Tâm thẳng một đường người bẻ cho cong
Dẫu đội trăm lần mũ gai thống khổ
Cũng hoài công thôi người chẳng hài lòng
Ðèn lồng tối câm đêm dài hiu hắt
Như em dỗi hờn thầm khóc trong tay
Ta làm sao hơn với lòng dao cắt
Em làm sao quên sầu đắng từng ngày
Mùa tới rồi đi trời nhiều mây trắng
Ðàn cũng thường khi lạnh ngắt cung hàn
Nàng có gì không khi lòng thiếu vắng
Ta còn gì không đời lỡ xa nàng?