buồn !
Tác giả:
Quang Nguyễn
Cỏ cây cũng vô hồn. Nghe rì rào tiếng gió. Chắc là đang khóc đó. Vạn sầu gió chẳng mang. Buồn từ đâu lại sang. Chẳng ai mời mà tới. Hãy đi xa vời vợi. Cuối chân trời mây ngàn. Buồn dai dẳng chẳng tàn. Sao đâu cũng nước...
|
cách trở
Tác giả:
Quang Nguyễn
Nhận được tin. Chị dâu ở nhà đã sanh. Nghĩ thầm là cháu gái, đặt tên gì nhỉ. Phượng, Loan, Kiều, hay Thanh. Tên nào cũng đẹp, ngời ngời bóng nguyệt, dịu dàng thủ thỉ. Mặt mũi cháu ra sao, chú hình dung trong đầu. Nằm ngủ...
|
cánh thời gian
Tác giả:
Quang Nguyễn
Dưới hàng hiên đợi. Một bông hoa thoảng mùi. Giống hương tóc người xưa cũ. Năm ngón tay , như lược, thơm đến nay. Dưới con đường lá bay. Áo lụa gầy bóng nắng. Thu yên ắng mà chim vẫn gọi bầy. Về cùng hót chụm đầu dưới...
|
cay nghiệt
Tác giả:
Quang Nguyễn
Nghẹn ngào. Nước mắt ai rơi. Mà lòng tôi bão, ngã nghiêng suốt canh trường. Buồn ơi, như ly biệt xa vạn đường. Tôi nhìn lại, bàn chân đi thật chậm. Níu giữ kỷ niệm đang vương vấn. Chẳng nói thêm buồn. Cách biệt trăm...
|
cà phê đen
Tác giả:
Quang Nguyễn
Dường như trái đất chẳng còn ai. Não nề buồn về với chàng trai. Tàn thuốc rụng ly cà phê tối. Chơi vơi sầu đêm vắng buồn vây. Dường như trăng khóc trên sân lầu. Chị Hằng đi vắng buồn càng lâu. Cà phê đen chẳng đường nên...
|
cánh cò quê hương
Tác giả:
Quang Nguyễn
Con gặp cánh cò. Bay xa muôn mây. Mênh mông, mênh mông, quê hương đồng biếc. Con gặp mắt mẹ. Rạng ngời tha thiết. Đôi mắt quê hương, trong như con sông. Ngọt ngào tuổi hồng. Vui chơi giữa đồng. Con gặp cánh diều. Bay theo...
|
cảm xúc điệu bolero buồn
Tác giả:
Quang Nguyễn
Ta nghe một. Âm gõ vào hồn. Cà phê,nhỏ giọt nuốt vị đắng buồn. Say mê, âm bổng ôi da diết. Nơi nào xa thẳm năm cách biệt. Gợi ta nhớ về tha thiết, thời bướm hoa. Tiếng đàn, nỗi lòng ai ngân nga. Nhớ người con gái, đàn rung...
|
cảm xúc trên đèo hải vân
Tác giả:
Quang Nguyễn
Em đi rồi biển vẫn thì thầm. Gọi em về với những tiếng sóng. Trùng dương xa biển gào lắng đọng. Huế vẫn chờ, Đà Nẵng còn nhớ nhung. Đường anh đi sương giăng não nùng. Như vào hư ảo quyện tới trời mây. Núi Bạch Mã nghe tiếng...
|
cần thơ trong tôi
Tác giả:
Quang Nguyễn
Ta về đây. Cần Thơ nước trong suốt. Như lòng em. Mềm mại sắc quê mùa. Lòng ta buộc. Những sợi nhớ da diết.. Giữa đất trời năm xưa lần giã biệt. Cần thơ ơi. Con sông chảy vào lòng. Tí tách sóng như lời ru của mẹ. Đưa ta...
|
cảm nắng
Tác giả:
Quang Nguyễn
Chẳng ai nhớ cơn mưa mấy mùa đổ. Hạ bao nắng xô nghiêng hàng cây xa. Anh chỉ biết một điều trong nỗi khổ. Là tình yêu câm lặng nói không ra. Lời giản dị trở thành điều khó nhất. Lòng chạm lòng cách biệt mấy sơn khê...
|