ngày anh đi
Tác giả:
Xuân Nguyễn (Www.facebook.com/ntxuanpg)
Ngày anh đi, em đầm đìa nước mắt, phút gặp nhau, em tay bế con theo, nín lặng người, nhìn em trong nước mắt, hai năm trường, tình yêu thành khoảng cách. Hỡi em ơi, tình xưa giờ đâu mất, em hóa thành, bà trẻ với con...
|
giấc ngủ say
Tác giả:
Xuân Nguyễn (Www.facebook.com/ntxuanpg)
Nhờ gió mang theo lời chúc này,
Đến người tôi nhớ tối đêm nay,
Một câu từ đáy lòng sâu thẳm,
Bên ấy an lành, giấc ngủ say.
02/04/2016.
|
thả hồn
Tác giả:
Xuân Nguyễn (Www.facebook.com/ntxuanpg)
Thả hồn theo gió, quyện vào mây,
Gió thổi bồng bềnh mây nhẹ bay,
Đi đến chân trời cùng cuối đất,
Thỏa lòng phiêu bạt khắp đông tây.
10.03 Bính Thân.
|
ngày mới
Tác giả:
Xuân Nguyễn (Www.facebook.com/ntxuanpg)
Một ngày mới nữa bắt đầu,
Chúc cho các bạn khởi đầu an vui,
.
.
Có lòng bạn hãy chúc tui,
Được vui như bạn, nhân vui khắp cùng.
|
rêu
Tác giả:
Xuân Nguyễn (Www.facebook.com/ntxuanpg)
Một phút hồ đồ đã trót yêu,
Thế là đau khổ đặng trăm điều,
Lỡ gieo vào bể duyên duyên nợ,
Đành trót ngậm ngùi kiếp phận rêu.
|
có nhớ ta?
Tác giả:
Xuân Nguyễn (Www.facebook.com/ntxuanpg)
nhờ gió đến bên khung cửa sổ,
ghé vào bên ấy, nhắn giùm ta,
là: "anh rất nhớ, nhớ em lắm",
rồi hỏi em rằng: "có nhớ ta?"
|
tôi ước
Tác giả:
Xuân Nguyễn (Www.facebook.com/ntxuanpg)
Tôi ước hạt mưa trôi nổi nhớ,
Để không còn nhớ những ngày xưa,
Tháng ngày hẹn ước, thề son sắc,
Đâu mất tiêu rồi, giọt lệ thưa.
27/5/2016
|
vô đề
Tác giả:
Xuân Nguyễn (Www.facebook.com/ntxuanpg)
Một khi thất thế họ xài chiêu, “Nhuộm đỏ” Weibo ấy lại nhiều, nghệ sỹ đồng tình vô căn cứ, cãi ngang luật pháp, vãi SAO liều, từ nay thôi nhé dàn Hoa Ngữ, thần tượng một thời phủi mất tiêu, chân thật với đời, SAO chẳng...
|
làm sao?
Tác giả:
Xuân Nguyễn (Www.facebook.com/ntxuanpg)
Làm sao buông bỏ hả em ơi,
Kí ức tháng năm, khách chẳng mời,
Tự đến bên ta hằng suy nghĩ,
Làm sao quên được để sầu vơi.
...
14/7/2016
|
tưởng nhớ
Tác giả:
Xuân Nguyễn (Www.facebook.com/ntxuanpg)
Lắng lòng tưởng nhớ về Cha Mẹ, vất vả gian lao lẽ vì con, nuôi con chẳng sá hao mòn, lưng còng, gối lõng vẫn còn tình thương. Nếm vị bốn đại dương xanh ngắt, sao mặn bằng nước mắt Mẹ tôi, lo con suốt cả một...
|