tự sự
Tác giả:
Ho Cam Dao
Năm nay tớ bốn tám tròn. Xin đừng cười tớ già còn lẳng lơ. Già mà vẫn thích làm thơ. Cái đầu thì cứ mơ mơ màng màng. Sáng qua tớ "gặp" cô nàng. Đoán chừng nàng cũng sàn sàn năm mươi. Nàng vừa gửi chữ "Anh ơi". Mà tim tớ đã...
|
xin phép nghỉ học
Tác giả:
Ho Cam Dao
Kính gửi giám hiệu trường ta. Cùng cô chủ nhiệm chính là cô Vy. Thưa cô chẳng biết bệnh gì. Mà em đang sốt li bì miên man. Em nằm nước mắt chứa chan. Không đến lớp được ho khan cả ngày. Thôi thì em viết đơn này. Kính xin...
|
vườn rau nhà anh thân
Tác giả:
Ho Cam Dao
Thượng tá mới được nghỉ hưu. Về nhà chăm chỉ sớm chiều trồng rau. Chỉ cần vài cái chậu thau. Thùng xốp cũ hỏng, con dao cái thùng. Vài cành tre lượm bên đường. Hạt giống xin bạn anh ươm, anh trồng. Chẳng phụ người đã quản...
|
ước gì trở lại ngày xưa
Tác giả:
Ho Cam Dao
Xưa kia tên gọi là Tiên. Bởi em giúp đỡ mọi miền đổi trao. Ai cần gạo, ai cần dao. Nào ai cần vải, ai nào cần trâu. Bất kể việc khó đến đâu. Em đều giúp đỡ chẳng cầu đến danh. Nghìn năm có lẻ rành rành. Một tay em giúp các...
|
xuân tàn
Tác giả:
Ho Cam Dao
Mai vàng rụng hết bông rồi. Mang hoa ghép lại bồi hồi tiếc xuân. Ăn chơi đã hết hơn tuần. Nay đi làm lại để xuân mãi còn. Làm để có tiền nuôi con. Có tiền xuân mới mãi còn bên ta. Nếu cứ mải mê la cà. Nợ nần chồng chất...
|
valetine
Tác giả:
Ho Cam Dao
Ước gì có ít ít bồ. Khỏi phải lo lắng chạy xô mệt nhoài. Vì tình yêu chẳng cấm ai. Cho nên tớ cũng yêu vài dăm cô. Hôm nay tớ phải chạy xô. 10 giờ mới gặp 3 cô gần nhà. Chiều nay chắc phải đi xa. Tối về lại phải cho ra dáng...
|
tự trào
Tác giả:
Ho Cam Dao
Tên em là Đào Văn Thoan
Xưa nay nổi tiếng vừa ngoan vừa hiền
Mặc dù em chẳng có tiền
Nhưng được cái kéo lại vừa hiền vừa ngoan
|