tình buồn
Tác giả:
Quách Tỉnh Xuân Trường
Trời cao ngàn vì tinh tú. Bay ngang chớp ánh sao sa. Màn đêm buông chùng tĩnh mịch. Trăng khuya ghé xuống hiên nhà. Thì thầm khẽ hát lời ca. Thiết tha những ngày xưa ấy. Đêm nay mình em vẫn vậy. Một mình lại ngắm sao...
|
nhủ rằng thương
Tác giả:
Quách Tỉnh Xuân Trường
Trời xanh mây trắng. Ánh nắng lung linh. Rừng thưa cảnh vật hữu tình. Thương về nơi ấy mắt xinh đượm buồn. Nào ai có muốn. Phải luôn xa nhà. Đời lính hát khúc tình ca. Vượt mọi gian khó nề hà chuyện chi. Em ơi đừng...
|
duyên
Tác giả:
Quách Tỉnh Xuân Trường
Trao anh tất cả mối tình đầu
Mộng ước bên người mãi đậm sâu
Chỉ có đôi ta luôn hạnh phúc
Duyên nồng thắm đượm sẽ bền lâu
|
yêu xa
Tác giả:
Quách Tỉnh Xuân Trường
Yêu một người ở xa. Sẽ nhạt nhòa thương nhớ. Nét chữ nghiêng trên vở. Chẳng gói hết nhớ nhung. Yêu một người ở xa. Không cùng nhau đếm bước. Phút gần bên có được. Chưa kịp say men tình. Yêu một người ở xa. Ai tính bằng...
|
phút giao thừa lặng lẽ
Tác giả:
Quách Tỉnh Xuân Trường
Tôi muốn kể phút giao thừa năm cũ
Gửi hậu phương đang ngủ giấc bình yên
Khi màn đêm xua tan những muộn phiền
Của cuộc sống thường ngày nhiều trăn trở
|
ngày tháng tư
Tác giả:
Quách Tỉnh Xuân Trường
Tôi muốn viết bài ca chiến thắng. Tặng những người dãi nắng dầm sương. Hành quân trên mọi nẻo đường. Làm nên lịch sử quê hương sáng ngời. Vượt gian khó ra nơi tiền tuyến. Dù thế nào cũng nguyện hi sinh. Một lòng vì nước...
|
ha ha
Tác giả:
Quách Tỉnh Xuân Trường
Tóc mây em chải bồng bềnh
Để cho bao kẻ buồn tênh vì tình
Còn anh cứ kệ em xinh
Đằng nào hai đứa chúng mình đã yêu
|
tự khúc cho ngày sinh
Tác giả:
Quách Tỉnh Xuân Trường
Tôi sinh ra khi nước mình thống nhất. Nhưng vào ngày cha đang bận hành quân. Mẹ nén đau thương con nhỏ bần thần. Cầu nơi ấy biên cương im tiếng súng. Ba tháng sau khi lá chay vừa rụng. Cha trở về nhằm lúc lẫy đầu tiên. Quên...
|
ngoan
Tác giả:
Quách Tỉnh Xuân Trường
Vừa hết trực về ngay bên vk
Gục vào lòng bớt nhớ ngày xa
Nỉ non muốn được tặng quà
Ai ngờ bị đánh tới ba giờ liền
|
đông
Tác giả:
Quách Tỉnh Xuân Trường
Trời se sắt lạnh những hàng cây
Lẻ bóng tha hương lắm đọa đày
Cạm bẫy giăng giăng trên lối nhỏ
Tình người lặng lặng thoảng như mây
Thửơ ấy ra đi không hẹn ước
Để giờ hờn tủi
|