trên cung bậc gió
Thiên kiến chùng chùng như vách đá
Cái tâm ai biết cũng hiền khô
Em muốn thản nhiên làm mặt lạ
Rồi cũng theo trăng nước hẹn hò
Kinh thư đạo nghiã thôi bày hàng
Quên những mùa khô, những lá vàng
Rồi cũng trải lòng khi nắng gọi
Nghe chừng tâm phách cũng xôn xang
Lại những canh khuya thức một mình
Mơ hồ thấy lại quãng ngày xanh
Trên cung bậc gió, hồn bay miết
Giấu nhẹm nhân gian chút ẩn tình