lòng kiên
Giọt lệ tủi thêm đầy biển mặn
Gợn sóng buồn loang tới hư vô
Ðừng ngươi nhé căng chi buồm giận
Cho thuyền tình lạc bến xa bờ
Trắng cũng vậy mà đen cũng vậy
Thiên đàng buồn hay địa ngục vui
Cung tự ái bắn nhàu thêm bậy
Bay về đâu ngàn mũi tên đui
Ðừng bắt bóng thả mồi thế ấy
Ðừng bưng tai giả điếc làm ngơ
Lòng kiên ta mỏng như tờ giấy
Ngươi vo tròn bóp méo đủ chưa/?
Tiến hai bước nên lùi một bước
Mở cho nhau một lối đi về
Ngươi xem nhẹ chút duyên bèo nước
Còn nhắc chi một mảnh trăng thề